Bài Ðọc I: Is 60, 1-6
“Vinh quang Chúa xuất hiện trên ngươi”.
Trích sách Tiên tri Isaia.
Hãy đứng lên, hãy toả sáng ra, hỡi Giêrusalem! Vì sự sáng của ngươi đã tới, vì vinh quang của Chúa đã bừng dậy trên mình ngươi.
Kìa tối tăm đang bao bọc địa cầu, vì u minh phủ kín các dân, nhưng trên mình ngươi Chúa đang đứng dậy, vì vinh quang của Ngài xuất hiện trên mình ngươi. Chư dân sẽ lần bước tìm về sự sáng của ngươi, và các vua hướng về ánh bình minh của ngươi.
Hãy ngước mắt lên chung quanh, và hãy nhìn coi: tất cả những người đó đang tập họp, đang tìm đến với ngươi; các con trai của ngươi tự đàng xa đi tới, và các con gái ngươi đứng dậy từ khắp bên hông.
Bấy giờ ngươi sẽ nhìn coi, và ngươi trở nên rực rỡ, tim ngươi sẽ rạo rực và sẽ phồng lên. Bởi vì những kho tàng bể khơi tuôn đến với ngươi, nguồn phú túc của chư dân sẽ tới tay ngươi. Những con lạc đà tràn ngập vây phủ lấy ngươi, những lạc đà một bướu tự xứ Mađian và Epha; tất cả những ai từ Saba đi tới, đem theo vàng và nhũ hương, và họ sẽ tuyên rao lời ca ngợi Chúa.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 71, 2. 7-8. 10-11a. 12-13
Ðáp: Lạy Chúa, mọi dân tộc trên địa cầu đều thờ lạy Chúa (x. c. 11b).
Xướng: 1) Lạy Chúa, xin ban quyền xét đoán khôn ngoan cho đức vua, và ban sự công chính cho hoàng tử, để người đoán xét dân Chúa cách công minh, và phân xử người nghèo khó cách chính trực. – Ðáp.
2) Sự công chính và nền hoà bình viên mãn sẽ triển nở trong triều đại người, cho đến khi mặt trăng không còn chiếu sáng. Và người sẽ thống trị từ biển nọ đến biển kia, từ sông cái đến tận cùng trái đất. – Ðáp.
3) Vì người sẽ giải thoát kẻ nghèo khó khỏi tay kẻ quyền thế, và sẽ cứu người bất hạnh không ai giúp đỡ. Người sẽ thương xót kẻ yếu đuối và người thiếu thốn, và cứu thoát mạng sống kẻ cùng khổ. – Ðáp.
4) Chúc tụng danh người đến muôn đời, danh người còn tồn tại lâu dài như mặt trời. Vì người, các chi họ đất hứa sẽ được chúc phúc, và các dân nước sẽ ca ngợi người. – Ðáp.
Bài Ðọc II: Ep 3, 2-3a. 5-6
“Bây giờ được tỏ ra rằng các dân ngoại được đồng thừa tự lời hứa”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.
Anh em thân mến, (chắc) anh em đã nghe biết rằng: Thiên Chúa đã ban cho tôi việc phân phát ân sủng cho anh em, là theo ơn mạc khải cho tôi biết, tôi đã được thấu hiểu mầu nhiệm mà con cái loài người các thế hệ khác không được biết, nhưng nay đã mạc khải cho các thánh Tông đồ của Người, và cho các vị Tiên tri, nhờ Thánh Thần. Và nhờ Tin Mừng, các dân ngoại được nên đồng thừa tự, đồng một thân thể và đồng thông phần với lời hứa của Người trong Chúa Giêsu Kitô.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Mt 2, 2
Alleluia, alleluia! – Chúng tôi đã nhận thấy ngôi sao của Người ở Ðông phương, và chúng tôi đã đến để triều bái Người. – Alleluia.
Phúc Âm: Mt 2, 1-12
“Chúng tôi từ phương Ðông đến thờ lạy Ðức Vua”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi Chúa Giêsu sinh hạ tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, trong đời vua Hêrôđê, có mấy nhà đạo sĩ từ Ðông phương tìm đến Giê-rusalem. Các ông nói: “Vua người Do-thái mới sinh ra hiện đang ở đâu? Chúng tôi đã nhận thấy ngôi sao của Người ở Ðông phương, và chúng tôi đến để triều bái Người”. Nghe nói thế, vua Hêrôđê bối rối, và tất cả Giêrusalem cùng với nhà vua. Vua đã triệu tập tất cả các đại giáo trưởng và luật sĩ trong dân, và hỏi họ cho biết nơi mà Ðức Kitô sinh hạ. Họ tâu nhà vua rằng: “Tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, vì đó là lời do Ðấng Tiên tri đã chép: Cả ngươi nữa, hỡi Bêlem, đất Giuđa, không lẽ gì ngươi bé nhỏ hơn hết trong các thành trì của Giuđa, vì tự nơi ngươi sẽ xuất hiện một thủ lãnh, Người đó sẽ chăn nuôi Israel dân tộc của Ta”.
Bấy giờ Hêrôđê ngầm triệu tập mấy nhà đạo sĩ tới, cặn kẽ hỏi han họ về thời giờ ngôi sao đã hiện ra. Rồi vua đã phái họ đi Bêlem và dặn rằng: “Các khanh hãy đi điều tra cẩn thận về Hài Nhi, rồi khi đã gặp thấy, hãy báo tin lại cho Trẫm, để cả Trẫm cũng đến triều bái Người”. Nghe nhà vua nói, họ lên đường. Và kìa ngôi sao họ xem thấy ở Ðông phương, lại đi trước họ, mãi cho tới nơi và đậu lại trên chỗ Hài Nhi ở. Lúc nhìn thấy ngôi sao, họ hết sức vui mừng. Và khi tiến vào nhà, họ đã gặp thấy Hài Nhi và Bà Maria Mẹ Người, và họ đã quỳ gối xuống sụp lạy Người. Rồi, mở kho tàng ra, họ đã dâng tiến Người lễ vật: vàng, nhũ hương và mộc dược. Và khi nhận được lời mộng báo đừng trở lại với Hêrôđê, họ đã qua đường khác trở về xứ sở mình.
Ðó là lời Chúa.
BÀI GIẢNG LỄ HIỂN LINH (1)
KHAO KHÁT TÌM KIẾM CHÚA
Lm. Phêrô Nguyễn Tương Lai, SVD
Hôm nay Giáo hội mừng trọng thể lễ Chúa Hiển Linh mà chúng ta thường gọi là Lễ Ba Vua. Đây là cách gọi quen thuộc của người Việt Nam dùng để nói về việc các nhà đạo sĩ hay các nhà chiêm tinh phương Đông tìm đến Bêlem viếng Chúa Hài Đồng.
Tin Mừng thuật lại câu chuyện các nhà chiêm tinh đến thờ lạy Hài Nhi Giêsu. Các nhà chiêm tinh là hình ảnh của tất cả những ai khao khát tìm kiếm Thiên Chúa. Và Thiên Chúa luôn luôn tỏ lộ cho tất cả mọi người, mọi thời, bất kể họ là ai, ở đâu hay làm gì, miễn là họ biết chân thành tìm kiếm Ngài. Đó cũng là lời mời gọi cho mỗi người chúng ta, những người đang trên hành trình theo Chúa và cũng là những người mang sứ mệnh phải giới thiệu Thiên Chúa cho người khác.
Thời Chúa Giêsu Giáng sinh, trong khi mọi người xa gần đều thơ ơ lãnh đạm và mải mê với công việc của mình, thì các nhà chiêm tinh đã ấp ủ trong lòng nỗi khao khát và chờ mong Đấng Cứu Thế đến. Họ nghiên cứu và chờ đợi dấu hiệu, và cuối cùng họ đã nhận ra dấu hiệu của ánh sao, liền tự nhủ: “Đây là dấu chứng tỏ Đại Vương! Tìm Thiên Nhan, nào ta hãy lên đường. Để dâng tiến vàng, hương cùng mộc dược.” Lòng khao khát kiếm tìm của họ đã được mở lối.
Nhưng, nếu khao khát mà vẫn ngồi yên chờ đợi thì chưa phải là khao khát thật sự. Các nhà chiêm tinh đã khao khát, và khi nhận ra ánh sao lạ, họ đã cương quyết lên đường để thực hiện cuộc tìm kiếm. Cuộc hành trình của họ không phải là đơn giản: Họ đã phải vượt sa mạc mênh mông khô cằn, dấn thân vào xứ lạ, và ra đi nhưng không rõ đích điểm mình sẽ đi về đâu. Nhờ lòng kiên trì, các đạo sĩ đã vững bước lên đường, và họ đã tới đích. Cuộc gặp gỡ không làm họ thất vọng, mà là họ đã gặp được Chúa Hài Đồng, họ khiêm tốn thờ lạy và tiến dâng lễ vật cho Ngài.
Cuộc hành trình của các chiêm tinh cũng là hình ảnh của cuộc lữ hành đức tin của mỗi người chúng ta. Các các nhà chiêm tinh đã được ánh sao lạ hướng dẫn, chúng ta cũng bước đi trong ánh sáng Đức tin. Đức Kitô là nguồn ánh sáng thật, là ánh sáng mà chúng ta bước theo. Bước theo Chúa với niềm tin cũng có nghĩa là chúng ta mong tìm thánh ý Chúa trong cuộc đời của mình, và cũng có nghĩa là chúng ta sẵn sàng chấp nhận những hy sinh, thách đố trong cuộc sống, qua đó, chúng ta tìm gặp được Đức Kitô là cùng đích của đời mình.
Trách nhiệm của mỗi người Kitô hữu là, những người đang mang trong mình ánh sáng và sức sống của Đấng Emmanuen, sẽ phải là những ngôi sao sáng báo hiệu, dẫn đường cho tất cả những tâm hồn đang khao khát tìm kiếm ơn cứu độ.
“ Chính anh em là ánh sáng cho trần gian.” (Mt 5,14) . Đó là mang Chúa đến với người khác. Chúa Kitô là ánh sáng thật, Người nhóm lửa tình yêu trong trái tim của những ai tìm gặp và bước theo Người, và Người mời gọi chúng ta hãy mang Chúa đến với anh chị em xung quanh chúng ta.
Có câu chuyện kể về một giáo xứ nghèo nọ. Để đón mừng Lễ Chúa Giáng Sinh, dân chúng đã cố gắng bỏ công sức để có thể dựng một hang đá rất đẹp trước cửa chính nhà thờ. Và để có được một bộ tượng Chúa Hài đồng xinh xắn, dân chúng đã phải đóng góp từ những đồng tiền họ đã dành dụm được. Đêm Giáng sinh đã đến và dân chúng vui mừng đón mừng Lễ Giáng Sinh vui vẻ trong bầu khí trang nghiêm.
Khi trời đã khuya, cha chánh xứ chuẩn bị đóng của nhà thờ. Ngài đến viếng hang đá và chào Chúa Hài Nhi, nhưng cha xứ ngỡ ngàng khi phát hiện ra rằng tượng Chúa Hài Nhi xinh xắn dễ thương đã không còn nữa. Ai mà cả gan lấy cắp tượng Chúa Hài Nhi ngay trong đêm Giáng Sinh vậy?
Cha xứ đang phân vân lo nghĩ thì phát hiện có một cô bé khoảng bảy tám tuổi thập thò, lo sợ bước đến háng đá, tay bồng Chúa Hài Nhi Giêsu vấn trong chiếc áo lạnh của cô bé. Cô bé nhẹ nhàng mang Chúa Hài Nhi đặt trở lại máng cỏ, bái gối cung kính và chuẩn bị chạy ra cửa. Nhưng cha xứ gọi cô bé lại và gạn hỏi tại sao cô bé lại lấy Chúa Hài Nhi, và để làm gì? Cô bé vừa lo sợ vừa khóc và trả lời:
“Thưa cha, em con ở nhà hay khóc lắm, nên con hứa với em của con nếu em không khóc nhè nữa thì chị sẽ mời Chúa Hài Đồng đến thăm em. Và con làm điều con đã hứa; con dẫn Chúa đến thăm em của con.” Lúc ấy vị linh mục mới vỡ lẽ ra rằng cô bé đã bồng Chúa Hài Nhi về thăm em của mình ở nhà.
Câu chuyện đơn sơ của cô bé muốn nói với mỗi người rằng: Trách nhiệm của người Kitô hữu là phải giới thiệu Chúa cho anh chị em xung quanh, những người chưa biết Chúa. Bởi vì, Tình Yêu Cứu Độ không chỉ giới hạn trong Dân Chúa chọn là Israel, nhưng Tình Yêu ấy được dành cho tất cả mọi người. Chúng ta được Thiên Chúa mời gọi để trở nên “men” trong bột, trở nên “muối” ướp mặn cho đời, là “đèn cháy sáng” soi chiếu thế gian, để có thể dẫn đưa người khác tìm về với Chúa.
Mừng Lễ Chúa Hiển Linh hôm nay, chúng ta được nhắc nhở rằng, trong cuộc hành trình theo Chúa Kitô, chúng ta được mời gọi hãy liên lỉ tìm kiếm và nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong các biến cố của cuộc đời mỗi người, và đồng thời hãy nỗ lực giúp anh chị em xung quanh cũng nhận ra Tình Yêu của Thiên Chúa bằng chính cuộc sống quên mình, bác ái và phục vụ của chúng ta. Amen.
BÀI GIẢNG LỄ HIỂN LINH (2)
Lm. Gioakim Đỗ Sỹ Hùng, SVD
Làng Đak Pnan, Giáo Họ Kon Thụp, Hạt Mang Yang, GP Kon Tum 03/01/2018
Anh chị em thân mến,
Hôm nay là Chúa Nhật Chúa Giêsu Hiển Linh, có nghĩa là Thiên Chúa tỏ mình ra cho nhân loại. Trước đây chúng ta quen gọi là lễ Ba Vua vì đoạn Tin Mừng miêu tả hình ảnh các nhà chiêm tinh từ Đông Phương đến triều bái Hài Nhi Giêsu với ba lễ vật: vàng, nhũ hương và mộc dược. Ba lễ vật dâng Chúa có một ý nghĩa tượng trưng:
Vàng: Tượng trưng cho vương quyền. Khi tiến dâng vàng cho Hài Nhi Giêsu, ba nhà chiêm tinh đã công nhận quyền vương đế của Ngài. Hài nhi Giêsu chính là Vua của toàn thể vũ trụ này.
Nhũ Hương: Tượng trưng cho thiên tính của Hài Nhi Giêsu. Ngài chính là vị Tư Tế Tối Cao, là Thiên Chúa.
Mộc Dược: Tượng trưng cho nhân tính của Chúa Hài Đồng.
Khi gọi lễ này là lễ Ba Vua, thì chúng ta không thể nhận ra hình ảnh một Thiên Chúa Hiển Linh, mà chỉ nhận thấy ba nhà chiêm tinh tài tình đã khám phá ra một điều huyền bí cao siêu nhờ thuật chiêm tinh.
Để nhận ra một Thiên Chúa hiển linh chúng ta phải nhìn nhận bằng con mắt đức tin. Bài học về đức tin là điều quan trọng mà Giáo Hội mời gọi chúng ta suy niệm trong đoạn Tin Mừng hôm nay.
- Thiếu đức tin con người sẽ lạc lối: Người đời thường nghĩ, nhờ tài ba mà con người khám phá ra điều này, phát minh ra cái kia. Nhưng dưới con mắt đức tin, tất cả là do Chúa ban. Ba nhà chiêm tinh đã nhìn thấy ngôi sao lạ và biết có vị vua mới sinh. Họ nghĩ rằng vua thì luôn ở trong cung điện ngọc ngà châu báu, nên họ đi vào cung điện vua Hê-rô-đê và không được gặp Vua Giêsu. Sau khi nghe được lời Kinh Thánh tiên báo, họ ra đi theo ánh sao chỉ đường và được gặp Hài Nhi Giêsu. Qua những dấu chỉ thiên nhiên và những biến cố của thời đại, Thiên Chúa muốn tỏ mình ra cho chúng ta. Nhờ con mắt đức tin, chúng ta mới có thể gặp được Ngài.
- Khát khao và nỗ lực tìm kiếm Chúa: “Hê-rô-đê bối rối và cả thành Giê-ru-sa-lem xôn xao” (Mt 2, 3). Mặc dù Kinh Thánh đã tiên báo một vì Cứu Tinh sẽ đến, nhưng người đương thời không thiết tha tìm kiếm Chúa, niềm tin của họ chưa sẵn sàng. Chúa có tỏ mình ra thế nào đi nữa người ta cũng không gặp được.
- Thay đổi não trạng để nhận ra Chúa: “Đức Vua dân Do-Thái mới sinh hiện ở đâu?” Câu hỏi của ba nhà chiêm tinh làm chúng ta ngỡ ngàng. Tại sao họ lại đến “bái lạy” một vị vua của dân Do Thái? Qua ánh sao, Chúa đã tỏ mình ra cho tất cả các dân tộc biết Ngài không phải là một vị vua tầm thường mà là một vị vua quyền uy, cao cả, muôn dân phải kính thờ. Người Do-Thái cũng phải thay đổi lối suy nghĩ về địa danh: “Phần ngươi, hỡi Bê-lem, ngươi đâu phải là thành nhỏ nhất của Giu-đa…” một cái nhìn thiên kiến về làng quê Bê-lem đã làm cho người dân đương thời mất cơ hội gặp Chúa. Hãy học nơi các nhà chiêm tinh Phương Đông, họ đã phải vượt qua nhiều ranh giới và cả thành kiến mới gặp được Vua Hài nhi Giêsu: họ phải vượt qua về địa lý, về dân tộc tính, và cả về niềm tin (“Họ vào nhà, thấy hài nhi… liền sấp mình thờ lạy Người”.). Có thể nói đoạn Tin Mừng này như tấm bi kịch được diễn ra: Hêrôđê tượng trưng cho quyền lực, một thứ quyền lực xảo quyệt, dối trá, ích kỷ, chỉ biết khư khư giữ lấy ngai vàng. Còn dân thành Giêrusalem đáng lý ra phải vui mừng khi hay tin “Vua người Do Thái mới sinh“, Đấng họ trông chờ như Vị Cứu Tinh, thì trái lại, họ đã hoảng hốt cùng với Hêrôđê người cai trị trên họ. Dường như họ ngại phải dấn mình vào một sự đổi thay, dù họ tin rằng sự đổi thay đó sẽ giải thoát cho họ. Còn những Tư Tế và những nhà thông luật, biết rõ nơi Vị Cứu Tinh ra đời, nhưng chẳng ai màng đến với Ngài. Chỉ có những người bị liệt vào hàng “dân ngoại” lại hăm hở đến bái lạy “Vua người Do Thái”. Phần bạn, bạn có tin một hài nhi nhỏ bé sinh ra trong máng cỏ hang lừa là một vị Vua không?
Với lễ Chúa Hiển Linh hôm nay, mỗi người hãy cầu xin ơn Đức tin cho mình để làm hành trang đến gặp Chúa Giêsu, Đức Vua cao cả để bái thờ Ngài.