LỜI SỐNG (Chúa Nhật, Tuần 28 TN-B)

0
104

Bài đọc 1: Kn 7,7-11 ; Bài đọc 2: Hr 4,12-13

Tin Mừng: Mc 10,17-27

17 Khi ấy Chúa Giêsu vừa lên đường, thì một người chạy lại quỳ gối trước Người và hỏi: “Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sống đời đời ?” 18 Chúa Giêsu trả lời: “Sao ngươi gọi Ta là nhân lành? Chẳng có ai là nhân lành, trừ một mình Thiên Chúa.

19 Ngươi đã biết các giới răn: đừng ngoại tình, đừng giết người, đừng trộm cắp, đừng làm chứng gian, đừng lường gạt; hãy thảo kính cha mẹ”. 20 Người ấy thưa: “Lạy Thầy, những điều đó tôi đã giữ từ thuở nhỏ”.

21 Bấy giờ Chúa Giêsu chăm chú nhìn người ấy và đem lòng thương mà bảo rằng: “Ngươi chỉ thiếu một điều, là ngươi hãy đi bán tất cả gia tài, đem bố thí cho người nghèo khó và ngươi sẽ có một kho báu trên trời, rồi đến theo Ta”.

22 Nhưng người ấy nghe những lời đó, thì sụ nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.

23 Lúc đó Chúa Giêsu nhìn chung quanh và bảo các môn đệ rằng: “Những người giàu có vào nước Thiên Chúa khó biết bao!” 24 Các môn đệ kinh ngạc vì những lời đó. Nhưng Chúa Giêsu lại nói tiếp và bảo các ông rằng: “Hỡi các con, những kẻ cậy dựa vào tiền bạc, thật khó mà vào nước Thiên Chúa biết bao! 25 Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào nước Thiên Chúa”.

26 Các ông càng kinh ngạc hỏi nhau rằng: “Như vậy thì ai có thể được cứu độ ?” 27 Chúa Giêsu chăm chú nhìn các ông, và nói: “Ðối với loài người thì không thể được, nhưng không phải đối với Thiên Chúa, vì Thiên Chúa làm được mọi sự”.


Suy niệm

SỰ SỐNG ĐỜI ĐỜI LÀM GIA NGHIỆP (Tu sĩ P. X. Đinh Duy Thiên, SVD)

Mỗi chúng ta, ai cũng muốn mình được  sự  sống  đời  đời  làm   gia nghiệp, tức là được vào Nước Trời với Thiên Chúa. Vậy thì để được vào Nước Trời, chúng ta cần làm những gì?

Ngang qua câu chuyện người thanh niên giàu có trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cho chúng ta biết, để được sự sống đời đời làm gia nghiệp, chúng ta cần tuân giữ các điều răn và sống sẻ chia với tha nhân. Người thanh niên trong bài Tin Mừng là một người giàu có và đã tuân giữ các giới răn từ thuở nhỏ. Nhưng khi Ðức Giêsu đưa ra một đòi hỏi cao hơn là chia sẻ của cải cho tha nhân, thì anh ta buồn rầu bỏ đi. Anh ta đã chỉ giữ đúng, giữ đủ các điều luật, chứ anh chưa biết thực thi bác ái. Anh đã được Chúa ban cho giàu sang nhưng lại không biết sẻ chia cho người khác. Anh chỉ ích kỷ sống cho riêng mình. Và Chúa nói thêm “những người giàu có thì khó vào nước Thiên Chúa biết bao!” (Mc 10,23b)

Chúa nói như thế không có nghĩa là cứ giàu có là không thể vào Nước Trời; còn người nghèo khó thì dễ vào Nước Trời. Nếu người giàu không cậy vào của cải nhưng biết cậy dựa vào Thiên Chúa; không coi của cải là mục đích, nhưng coi đây là phương tiện để tích trữ kho tàng trên trời thông qua đời sống bác ái với tha nhân thì cánh cửa Nước Trời luôn mở ra với họ. Trái lại nếu người nghèo không sống theo các điều răn, không biết sống tinh thần sẻ chia, luôn để tâm hồn bị nghèo nàn bởi ghen tị, đố kỵ, hẹp hòi và bất mãn, hay nghèo mà không sạch, rách mà không thơm thì nghèo là một sự bất hạnh chứ không phải là một cơ may đối với họ. Khi đó, cửa Nước Trời sẽ khép lại đối với họ.

Lạy Chúa, dù được giàu sang hay phải nghèo hèn về vật chất, xin Chúa hãy giúp chúng con luôn biết làm giàu trước mặt Chúa để được sự sống đời đời làm gia nghiệp. Amen.

Bài trướcLỜI SỐNG (Thứ Bảy, Tuần 27 TN)
Bài tiếp theoLời Chúa + Bài giảng Chúa Nhật 28 Thường Niên – Năm B