Bài đọc 1: St 12,1-4a ; Bài đọc 2: 2Tm 1,8b-10
Tin Mừng: Mt 17,1-9
1 Khi ấy, Đức Giê-su đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an là em ông Gia-cô-bê đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, tới một ngọn núi cao.
2 Rồi Người biến đổi hình dạng trước mặt các ông. Dung nhan Người chói lọi như mặt trời, và y phục Người trở nên trắng tinh như ánh sáng.
3 Và bỗng các ông thấy ông Mô-sê và ông Ê-li-a hiện ra đàm đạo với Người.
4 Bấy giờ ông Phê-rô thưa với Đức Giê-su rằng : “Lạy Ngài, chúng con ở đây, thật là hay ! Nếu Ngài muốn, con xin dựng tại đây ba cái lều, một cho Ngài, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a.”
5 Ông còn đang nói, chợt có đám mây sáng ngời bao phủ các ông, và có tiếng từ đám mây phán rằng : “Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người. Các ngươi hãy vâng nghe lời Người !”
6 Nghe vậy, các môn đệ kinh hoàng, ngã sấp mặt xuống đất.
7 Bấy giờ Đức Giê-su lại gần, chạm vào các ông và bảo : “Trỗi dậy đi, đừng sợ !”
8 Các ông ngước mắt lên, không thấy ai nữa, chỉ còn một mình Đức Giê-su mà thôi.
9 Đang khi thầy trò từ trên núi xuống, Đức Giê-su truyền cho các ông rằng : “Đừng nói cho ai hay thị kiến ấy, cho đến khi Con Người từ cõi chết trỗi dậy.”
Suy niệm:
HIỆN DIỆN (Tu sĩ G. B. Nguyễn Văn Thuyên, SVD)
Trong các mối tương quan, sự hiện diện luôn đóng một vai trò quan trọng. Điều này được thể hiện qua tình thương và sự sẻ chia của con người trong những khoảnh khắc vui, buồn, sướng, khổ của cuộc sống.
Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại sự kiện hiển dung của Chúa Giêsu, một sự kiện nối kết quá khứ với hiện tại, hữu hình với vô hình, con người với Thiên Chúa. Trong sự kiện ấy, sự hiện diện của những con người, cụ thể là Phêrô, Giacôbê và Gioan, đã cho họ cảm nhận được giá trị của mình: “Lạy Ngài, chúng con ở đây, thật là hay!” (Mt 17,4). Cái “hay” mà thánh Phêrô đã thốt ra, hẳn không dừng lại ở việc sẽ làm ba cái lều cho ba vị, mà còn vì chính họ đang đại diện cho dân thánh chiêm ngưỡng dung nhan thật của Chúa Giêsu. Và trong cái “hay” đó, Thiên Chúa đã gửi đến cho con người một nhiệm vụ: “Đây là con ta yêu dấu, ta hài lòng về Người, các ngươi phải vâng nghe lời Người!” (Mt 17,5). Qua lời nhắn gửi đó, Thiên Chúa muốn con người sống trung tín, tức là từ bỏ tội lỗi để trở về với tình thương của Người.
Chúng ta, những tín hữu đang trong cuộc lữ hành sẽ băn khoăn tự hỏi “với sự hiện diện của mình, tôi có giúp ích gì cho thế giới và người khác không?” Bởi đã nhiều lần chúng ta cảm thấy bất lực trước cảnh Giáo Hội bị bắt bớ và nỗi đau khổ của con người. Chúng ta cũng thừa nhận, cuộc sống vốn dĩ không chỉ có niềm vui mà còn nỗi buồn. Để qua đó, chúng ta nhớ lời an ủi của Chúa Giêsu: “Trỗi dậy đi, đừng sợ!” (Mt 17,7). Và với niềm xác tín, chúng ta tin rằng Thiên Chúa luôn quan phòng sự hiện diện của mỗi người.
Lạy Chúa! Nhờ tình yêu của Người mà chúng con được hiện diện trong cuộc đời này. Xin Chúa cho chúng con cũng biết trao ban tình yêu đó cho hết thảy mọi người đang hiện diện bên cạnh chúng con. Amen.