LỜI SỐNG (Chúa Nhật Tuần I MV-C)

0
628

Tin Mừng: Lc 21, 25-28, 34-36

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao; dưới đất, các dân tộc buồn sầu lo lắng, vì biển gầm sóng vỗ. Người ta sợ hãi kinh hồn chờ đợi những gì sẽ xảy đến trong vũ trụ, vì các tầng trời sẽ rung chuyển. Lúc đó, người ta sẽ thấy trên đám mây, Con Người hiện đến đầy quyền năng và uy nghi cao cả. Khi những điều đó bắt đầu xảy đến, các con hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên, vì giờ cứu rỗi các con đã gần đến.

Các con hãy giữ mình, kẻo lòng các con ra nặng nề, vì chè chén say sưa và lo lắng việc đời, mà ngày đó thình lình đến với các con, như chiếc lưới chụp xuống mọi người sống trên mặt đất. Vậy các con hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, để có thể thoát khỏi những việc sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người!”

—oOo—

SUY NIỆM

TỈNH THỨC (Tu sĩ Antôn Phan Thành Nhân, SVD)

Ngủ và thức là hai trạng thái đối ngược nhau. Khi chúng ta ngủ, ý thức và nhận thức về môi trường xung quanh giảm xuống. Và ngược lại khi thức, chúng ta có khả năng tương tác với môi trường xung quanh và tham gia vào các hoạt động hàng ngày như làm việc, học tập, giao tiếp và tận hưởng cuộc sống. Giấc ngủ thì quan trọng cho mọi cơ thể sống, nhưng ngủ như thế nào để luôn có được tinh thần tỉnh thức?

Trong trình thuật Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã nhắc nhở các môn đệ: “Các con hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn…” (Lc 21,36). Tỉnh thức theo nghĩa đen là không ngủ để nhằm mục đích nào đó. Tuy nhiên, tỉnh thức mà Chúa Giêsu nhắc nhở lại mang một ý nghĩa khác và có tính siêu nhiên: Tỉnh thức để sẵn sàng đón Chúa khi Ngài đến và hiểu rộng hơn tỉnh thức là dù chúng ta có sống trong đêm tối nhưng không thuộc về đêm tối. Điều này có nghĩa là chúng ta luôn đặt mình trong trạng thái chủ động, dứt bỏ những thú vui, khoái lạc, dục vọng và con đường tội lỗi là những lối đường dẫn ta tới sự diệt vong.

Trong cuộc sống của mỗi Kitô hữu, tinh thần tỉnh thức là một trong những đặc điểm quan trọng. Nhưng để rèn luyện và đạt được sự tỉnh thức mà Chúa đã dạy thì quả thực là điều không dễ dàng. Để sống tỉnh thức, chúng ta phải luôn kết hiệp mật thiết với Chúa qua đời sống cầu nguyện và chiến đấu liên lỉ với thân xác, tập luyện sống tiết độ. Ở điểm này, thánh Phêrô cũng đặt mối bận tâm của ngài trong thư thứ nhất: “Anh em hãy sống tiết độ và tỉnh thức, vì ma quỷ là thù địch của anh em, như sư tử gầm thét, rảo quanh tìm mồi cắn xé” (1 Pr 5,8). Ma quỷ tìm cách cắn xé những giá trị đạo đức nơi con người, và thay vào đó là những tội lỗi, tính hư tật xấu, lối sống kiêu ngạo, mưu đồ độc ác, chúng lôi kéo con người theo sự dữ và xa lìa Thiên Chúa.

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn biết sống tỉnh thức cầu nguyện để chờ ngày Chúa đến trong vinh quang. Amen.


 

SỐNG MÙA VỌNG (Lm. GB. Nguyễn Hữu Duy, SVD)


ĐÍCH ĐẾN CỦA CUỘC CHẠY (Tu sĩ Louis Nguyễn Tuấn Lâm, SVD)

Hành trình sống của con người được ví như là một cuộc chạy đua. Từ lúc  chưa thành hình, nó đã chạy, đối diện với cuộc sống, nó phải chạy để không thua người khác, để chiến thắng chính mình, và đặc biệt là thắng ba thù và đạt đến đích cuối cùng. Nhưng khi đến đích của cuộc chạy đó, chúng ta sẽ thế nào?

Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu bày tỏ cho ta thấy hai thái cực khi chúng ta cán đích: chúng ta có thể vui sướng hay đau buồn, hạnh phúc hay bất hạnh, đứng thẳng hay khuỵ gối. Tất cả điều này tuỳ thuộc vào cách thức và con đường mà chúng ta chạy. Quả thật, trong hành trình tiến về đích ấy, Chúa có thể ban tặng cho ta nhiều món quà: đó là thông minh và khôn ngoan, giàu có và tài năng, hoặc có thể đó là chỗ đứng của ta trong xã hội. Thế nhưng, chúng ta quỵ luỵ và chạy theo món quà hay người tặng quà. Chúng ta bám víu thế gian hay Thiên Chúa. Chúng ta có thật sự chọn đích đến là Nước Trời! Có một câu chuyện kể lại rằng: Một cậu bé đi biển với bố mẹ. Ra tới biển, cậu dành khá nhiều thời gian để xây cho mình một toà lâu đài bằng cát và vỏ sò thật nguy nga, tráng lệ. Rồi chiều đến, khi thuỷ triều dâng và cuốn trôi đi lâu đài, thì lúc đó, cậu bé đứng dậy, phủi tay chân và nói: Về nhà thôi!

Thật vậy, ở đời này, chúng ta cũng phải xây nhà và dựng xây thế giới như ý định Thiên Chúa muốn nơi ta. Nhưng chúng ta không nên tích góp và quá tập trung xây dựng ngôi nhà ở thế gian mà quên đi ngôi nhà ở Nước Trời. Chúng ta cần chuẩn bị hành trang, để đến một lúc nào đó, Chúa gọi ta: Về nhà đi con! Thì ta sẵn sàng, vui vẻ đón nhận và ra đi trong bình an.

Lạy Chúa, xin cho con biết hướng lòng về Chúa và về Quê Hương của con, để con có những thay đổi trong tâm hồn, hầu xứng đáng với Nước Trời. Amen.

Bài trướcLời Chúa + Bài giảng Chúa Nhật 1 Mùa Vọng – Năm C
Bài tiếp theoBổ nhiệm linh mục João Batista de Oliveira, SVD, làm Giám mục Giáo phận Corumbá, Brazil