LỄ GIÁNG SINH
LỄ BAN NGÀY
Bài Ðọc I: Is 52, 7-10
“Khắp cùng bờ cõi trái đất sẽ nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta”.
Trích sách Tiên tri Isaia.
Ðẹp thay chân người rao tin trên núi, người rao tin thái bình, người rao tin mừng, người rao tin cứu độ, nói với Sion rằng: Thiên Chúa ngươi sẽ thống trị!
Tiếng của người canh gác của ngươi đã cất lên. Họ sẽ cùng nhau ca ngợi rằng: Chính mắt họ sẽ nhìn xem, khi Chúa đem Sion trở về. Hỡi Giêrusalem hoang tàn, hãy vui mừng, hãy cùng nhau ca ngợi! Vì Chúa đã an ủi dân Người, đã cứu chuộc Giêru-salem. Chúa đã chuẩn bị ra tay thánh thiện Người trước mặt chư dân; và khắp cùng bờ cõi trái đất sẽ nhìn xem ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 97, 1. 2-3ab. 3cd-4. 5-6
Ðáp: Khắp nơi bờ cõi địa cầu đã nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta (c. 3c).
Xướng: 1) Hãy ca mừng Chúa một bài ca mới, vì Người đã làm nên những điều huyền diệu. Tay hữu Người đã tạo cho Người cuộc chiến thắng, cùng với cánh tay thánh thiện của Người. – Ðáp.
2) Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người; trước mặt chư dân, Người tỏ rõ đức công minh. Người đã nhớ lại lòng nhân hậu và trung thành để sủng ái nhà Israel. – Ðáp.
3) Khắp nơi bờ cõi địa cầu đã nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta. Toàn thể địa cầu hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hỉ, mừng vui và đàn ca! – Ðáp.
4) Hãy ca mừng Chúa với cây đàn cầm, với cây đàn cầm với điệu nhạc du dương, cùng với tiếng kèn râm ran, tiếng tù và rúc, hãy hoan hô trước thiên nhan Chúa là Vua. – Ðáp.
Bài Ðọc II: Dt 1, 1-6
“Chúa đã phán dạy chúng ta qua người Con”.
Trích thư gửi tín hữu Do-thái.
Thuở xưa, nhiều lần và dưới nhiều hình thức, Thiên Chúa đã phán dạy cha ông chúng ta qua các tiên tri. Trong những ngày sau hết đây, Ngài đã phán dạy chúng ta qua Người Con mà Ngài đã đặt làm vị thừa kế vạn vật, và cũng do bởi Người Con mà Ngài đã tác thành vũ trụ. Nguyên vốn là phản ảnh sự vinh quang và là hình tượng bản thể Ngài, Người Con đó nâng giữ vạn vật bằng lời quyền năng của mình, quét sạch tội lỗi chúng ta, và ngự bên hữu Ðấng Oai Nghiêm trên cõi trời cao thẳm. Tên Người cao trọng hơn các thiên thần bao nhiêu, thì Người cũng vượt trên các thiên thần bấy nhiêu.
Phải, vì có bao giờ Thiên Chúa đã phán bảo với một vị nào trong các thiên thần rằng: “Con là thái tử của Cha, hôm nay Cha đã hạ sinh Con”? Rồi Chúa lại phán: “Ta sẽ là Cha Người, và Người sẽ là Con Ta”. Và khi ban Con Một mình cho thế gian, Chúa lại phán rằng: “Tất cả các thiên thần Chúa hãy thờ lạy Người!”
Ðó là lời Chúa.
Alleluia:
Alleluia, alleluia! – Ngày thánh đã dọi ánh sáng trên chúng ta. Hỡi các dân, hãy tới thờ lạy Chúa, vì hôm nay ánh sáng chan hoà đã toả xuống trên địa cầu. – Alleluia.
Phúc Âm: Ga 1, 1-18 {hoặc 1-5. 9-14}
“Ngôi Lời đã hoá thành nhục thể, và Người đã cư ngụ giữa chúng ta”.
Bắt đầu Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Từ nguyên thuỷ đã có Ngôi Lời, và Ngôi Lời vẫn ở với Thiên Chúa, và Ngôi Lời vẫn là Thiên Chúa. Người vẫn ở với Thiên Chúa ngay từ nguyên thủy.
Mọi vật đều do Người làm nên, và không có Người, thì chẳng vật chi đã được tác thành trong mọi cái đã được tác thành. Ở nơi Người vẫn có sự sống, và sự sống là sự sáng của nhân loại; sự sáng chiếu soi trong u tối, và u tối đã không tiếp nhận sự sáng.
Có một người được Thiên Chúa sai đến, tên là Gioan. Ông đã đến nhằm việc chứng minh, để ông chứng minh về sự sáng, hầu cho mọi người nhờ ông mà tin. Chính ông không phải là sự sáng, nhưng đến để chứng minh về sự sáng.
Vẫn có sự sáng thực, sự sáng soi tỏ cho hết mọi người sinh vào thế gian này. Người vẫn ở trong thế gian, và thế gian đã do Người tác tạo, và thế gian đã không nhận biết Người. Người đã đến nhà các gia nhân Người, và các gia nhân Người đã không tiếp nhận Người. Nhưng phàm bao nhiêu kẻ đã tiếp nhận Người, thì Người cho họ được quyền trở nên con Thiên Chúa, tức là cho những ai tin vào danh Người. Những người này không do khí huyết, không do ý muốn xác thịt, cũng không do ý muốn của đàn ông, nhưng do Thiên Chúa mà sinh ra.
Và Ngôi Lời đã hoá thành nhục thể, và Người đã cư ngụ giữa chúng tôi, và chúng tôi đã nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang Người nhận được bởi Chúa Cha, như của người Con Một đầy ân sủng và chân lý.
Gioan làm chứng về Người khi tuyên xưng rằng: “Ðây là Ðấng tôi tiên báo. Người đến sau tôi, nhưng xuất hiện trước tôi, vì Người có trước tôi”.
Chính do sự sung mãn Người mà chúng ta hết thảy tiếp nhận ơn này tới ơn khác. Bởi vì Chúa ban Lề luật qua Môsê, nhưng ơn thánh và chân lý thì ban qua Ðức Giêsu Kitô. Không ai nhìn thấy Thiên Chúa, nhưng chính Con Một Chúa, Ðấng ngự trong Chúa Cha, sẽ mạc khải cho chúng ta.
Ðó là lời Chúa.
Hoặc đọc bài vắn này: Ga 1, 1-5. 9-14
“Ngôi Lời đã làm Người và ở cùng chúng ta”
Bắt đầu Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Từ nguyên thuỷ đã có Ngôi Lời, và Ngôi Lời vẫn ở với Thiên Chúa, và Ngôi Lời vẫn là Thiên Chúa. Người vẫn ở với Thiên Chúa ngay từ nguyên thủy.
Mọi vật đều do Người làm nên, và không có Người, thì chẳng vật chi đã được tác thành trong mọi cái đã được tác thành. Ở nơi Người vẫn có sự sống, và sự sống là sự sáng của nhân loại; sự sáng chiếu soi trong u tối, và u tối đã không tiếp nhận sự sáng.
Vẫn có sự sáng thực, sự sáng soi tỏ cho hết mọi người sinh vào thế gian này. Người vẫn ở trong thế gian, và thế gian đã do Người tác tạo, và thế gian đã không nhận biết Người. Người đã đến nhà các gia nhân Người, và các gia nhân Người đã không tiếp nhận Người. Nhưng phàm bao nhiêu kẻ đã tiếp nhận Người, thì Người cho họ được quyền trở nên con Thiên Chúa, tức là cho những ai tin vào danh Người. Những người này không do khí huyết, không do ý muốn xác thịt, cũng không do ý muốn của đàn ông, nhưng do Thiên Chúa mà sinh ra.
Và Ngôi Lời đã hoá thành nhục thể, và Người đã cư ngụ giữa chúng tôi, và chúng tôi đã nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang Người nhận được bởi Chúa Cha, như của người Con Một đầy ân sủng và chân lý.
Ðó là lời Chúa.
Bài giảng chủ đề:
NGÔI LỜI – DẤU CHỈ NIỀM VUI TIN MỪNG
Lm. Phêrô Đỗ Cao Cương, SVD
Những ai đang sống trong bóng đêm sẽ khao khát một ánh sáng chiếu tỏa và mong muốn thoát khỏi bóng đêm đó. Bóng tối đau khổ bao trùm làm cho con người mong ước một ngày được giải phóng, bóng tối tội lỗi kiềm tỏa con người làm cho con người khát khao được giải thoát. Hơn một lần chúng ta đều có cảm nghiệm bóng tối này. Dân tộc Do Thái cảm nhận kinh nghiệm đau khổ này dọc suốt hành trình đức tin của họ. Mỗi người đều có kinh nghiệm đau khổ của riêng mình. Khát khao được giải phóng và cứu độ của dân tộc Do Thái như là khao khát của cả nhân loại và của từng người. Hơn nữa, mong tìm thấy ánh sáng và mong được cứu độ để được hạnh phúc là khát khao lớn nhất của kiếp người.
Lời hy vọng được cất lên qua lời ngôn sứ Isaia mà chúng ta vừa nghe trong bài đọc 1: “Khắp cùng bờ cõi trái đất sẽ nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta.” Lời ngôn sứ tiên báo gần 8 thế kỷ trước đã được thực hiện trong Con Thiên Chúa làm người và cư ngụ giữa chúng ta. Kỷ nguyên cứu độ sẽ được Thiên Chúa thống trị khi thời thái bình thịnh trị. Hơn thế nữa, tin mừng bình an và tin vui cứu độ sẽ được thực hiện khi Ngôi Lời là ánh sáng chiếu soi vào bóng đêm của trần gian. Vì đau khổ của con người sẽ được Thiên Chúa an ủi bằng chính con một của mình hiện diện để cùng cảm thấu những thống khổ của con người. Vì trong suốt hành trình cứu độ để an ủi và dạy dỗ dân chúng: “Thiên Chúa đã phán dạy cha ông chúng ta qua các tiên tri. Trong những ngày sau hết đây, Ngài đã phán dạy chúng ta qua Người Con.” Lời thư Do Thái trong bài đọc 2 cho chúng ta một cảm hứng của niềm hy vọng khi lắng nghe lời Tin Mừng qua tựa ngôn của Tin mừng Gioan trong ngày Giáng Sinh hôn nay. Ngôi Lời nhập thể diễn tả một tình yêu cứu độ.
Để mở đầu tin mừng, “Gioan đã chọn một thánh thi… Lúc khởi đầu Ngài là Ngôi Lời. Vai trò của Người vượt khỏi ranh giới dân Israel bởi vì Người là Đấng tạo thành, là sự sống, là ánh sáng cho mọi người sinh ra nơi trần thế. Biến cố nhập thể đánh dấu việc Ngôi Lời đi vào lịch sử, cuộc gặp gỡ định mệnh với loài người vì có người đón nhận và có kẻ từ chối. Thánh thi này long trọng kể ra cuộc hành trình của Ngôi Lời, từ lúc ở với Thiên Chúa, rồi đến giữa loài người, chọn dân Israel, rồi nhập thể cho đến ngày trở lại, “Người là Đấng hằng ở nơi cung lòng Thiên Chúa” (Alain Marchadour,L Evangile de Jean, (Centurion, 1992) p.31).
Khi con người mong ước một niềm hy vọng là hiện tại họ đang trong thất vọng hoặc đã tuyệt vọng. Khi đi tìm hy vọng cũng có nghĩa là con người đang trong sự bất lực và đang ý thức trước sự yếu đuối của mình. Khi tìm niềm hy vọng là con người cố gắng tìm một tương lai hoặc một số phận tươi sáng hơn. Dân Do Thái cũng như muôn dân đều mong một hy vọng được thấy tương lai cuộc đời và cuối cuộc đời trần gian được hưởng niềm hy vọng vinh phúc. Quả vậy, chính Ngôi Lời là ánh sáng chiếu soi vào đêm tối đem nguồn hy vọng cho nhân loại, “sự sáng soi tỏ cho hết mọi người sinh vào thế gian này.” Ánh sáng Ngôi Lời là lời hứa niềm hy vọng vinh phúc cho những ai tin vào Danh Người. Con người không dám suy nghĩ đến việc trở nên con Thiên Chúa, chỉ dám nghĩ đến thân phận tôi tớ tức là dân hèn chứ không dám nghĩ là con. Nhưng qua ánh sáng của Ngôi Lời nhập thể, Con Thiên Chúa đã phục hồi con người làm con Thiên Chúa chỉ vì một mục đích là yêu con người. Như lời Tin mừng đã khẳng định: “Phàm bao nhiêu kẻ đã tiếp nhận Người, thì Người cho họ được quyền trở nên con Thiên Chúa, tức là cho những ai tin vào danh Người.”
Ngôi Lời nhập thể như là tình yêu của Thiên Chúa đi vào trần gian. Khi Ngôi Lời sinh vào trần giàn, tức là lúc Thiên Chúa muốn tình yêu của Ngài được triển nở trong nhân loại. Khi con người sống trong hận thù ghen ghét, ích kỷ và tham lam là lúc sự ác đang hoành hành. Khi sự ác thống lãnh tâm hồn con người là do thiếu tình yêu và thiếu sự thiện. Thiên Chúa muốn con người được yêu thương và biết yêu thương nhau “như Thiên Chúa đã yêu thương.” Vì thế, Ngôi Lời là ánh sáng của tình yêu, một tình yêu trao ban, một tình yêu muốn lưu ngụ giữa người mình yêu, một tình yêu dám hy sinh cho người mình yêu. Ngôi Lời từ bỏ trời cao để nhập vào đất thấp trong thân phận mong manh yếu đuối con người là Ngôi Lời làm một cuộc hy sinh cho tình yêu cứu thế, một tình yêu tái tạo.
Ngôi Lời nhập thể như một tình yêu tái tạo. “Người vẫn ở trong thế gian, và thế gian đã do Người tác tạo.” Người lưu lại trong thế gian để thực hiện công cuộc tái tạo mà con người phá vỡ khi phạm tội. Khi tái tạo lại trật tự trong tình yêu giữa Thiên Chúa và con người là lúc Ngôi Lời diễn tả Thiên Chúa yêu con người cách mãnh liệt nhất. Quả thật, Thiên Chúa “tác tạo con người đã lạ lùng, cứu chuộc con người còn lạ lùng hơn nữa.” Chắc chắn tình yêu sẽ sinh ra ân sủng. “Chính do sự sung mãn Người mà chúng ta hết thảy tiếp nhận ơn này tới ơn khác.” Ngôi Lời muốn cho con được đón nhận ân sủng, vì tội lỗi đã làm cho con người bị cắt đứt ân sủng với Thiên Chúa. Ngôi Lời đến khai thông ân sủng cho con người để con người “được sống và sống dồi dào.” Đó là tin mừng của niềm vui được rạng ngời ánh sáng của mùa cứu độ.
Ngôi Lời nhập thể như ánh sáng của niềm vui Tin Mừng, “sự sống là sự sáng của nhân loại; sự sáng chiếu soi trong u tối.” Quả thật, tin vui và tin mừng thì ai cũng muốn nghe, muốn đón nhận và muốn có. Ánh sáng Ngôi Lời chiếu vào thế gian, lưu ngụ trong thế gian để trao ban sự sống cho thế gian, sự sống của Người như là ánh sáng chiếu soi trần gian. Sự tăm tối và nỗi u buồn trong sâu thẳm tâm hồn con người là lực đẩy để con người khát khao ánh sáng và niềm vui bình an. Vì khi con người sống trong tâm trạng u buồn và tăm tối là lúc tâm hồn đang thiếu vắng niềm vui thì không thể có bình an. “Ở nơi Người vẫn có sự sống,…sự sáng soi tỏ cho hết mọi người sinh vào thế gian này.” Sự soi tỏ này chiếu tỏa trong từng góc tối của con người. Gioan đã cảm nhận và vui mừng với ánh sáng này, nên ngài đến làm chứng cho ánh sáng, muốn cho sáng lan tỏa khắp trần gian. Đức thánh cha Phanxicô đã cảm nghiệm được niềm vui này nên đã muốn Giáo Hội và cách riêng mỗi người chúng ta ra đi đến vùng “ngoại vi” để đem niềm vui Tin Mừng cho tất cả mọi người, nhất là người nghèo, những tâm hồn đang khát khao tin mừng cứu độ.
Lễ Giáng Sinh là dip mỗi người chúng ta chia sẻ niềm vui. Niềm vui của người đã được ánh sáng chiếu tỏa. Niềm vui cùa mùa an bình và thánh thiện. Không ai trong chúng ta muốn niềm vui bị đóng khung trong lòng ta và khóa kín trong nhà ta. Vì thế, đem niềm vui Giáng Sinh đến cho mọi người là sứ vụ của chúng ta, như Gioan Tẩy Giả đã làm chứng cho anh sáng và muốn ánh sáng đó lan tỏa khắp trần gian. Chúng ta đang sống trong niềm hy vọng của mùa cứu độ, niềm hy vọng của chúng ta sẽ được người khác nhận biết khi chúng ta sống trong niềm vui của Tin Mừng, tin vui bình an, tin vui cứu độ. Chúng ta hãy lên đường, hãy ra đi đến với vùng ngoại biên của người nghèo để trao ban niềm vui cho họ bằng những cử chỉ đẹp của ta, bằng những chia sẻ đầy yêu thương của ta, bằng những hành động bác ái của ta. Khi thực hiện được những việc làm đó là chúng ta đang cùng Ngôi Lời đem ánh sáng đến cho mọi người, ánh sáng cứu độ, ánh sáng trao ban sự sống.