Lời Chúa + Bài giảng Chúa Nhật 34 Thường Niên – Năm B (Lễ Chúa Giêsu Kitô Vua Vũ Trụ)

0
578

Bài Ðọc I: Ðn 7, 13-14

“Quyền năng của Ngài là quyền năng vĩnh cửu”.

Trích sách Tiên tri Ðaniel.

Trong một thị kiến ban đêm, tôi đã ngắm nhìn, và đây tôi thấy như Con Người đến trong đám mây trên trời, Ngài tiến đến vị Bô Lão, và người ta dẫn Ngài đến trước mặt vị Bô Lão. Vị nầy ban cho Ngài quyền năng, vinh dự và vương quốc: tất cả các dân tộc, chi họ, và tiếng nói đều phụng sự Ngài; quyền năng của Ngài là quyền năng vĩnh cửu, không khi nào bị cất mất; vương quốc của Ngài không khi nào bị phá huỷ.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 92, 1ab. 1c-2. 5

Ðáp: Chúa làm vua, Ngài đã mặc thiên oai (c. 1a).

Xướng: 1) Chúa làm vua, Ngài đã mặc thiên oai; Chúa đã vận uy quyền, Ngài đã thắt long đai. – Ðáp.

2) Và Ngài giữ vững địa cầu, nó sẽ không còn lung lay. Ngai báu của Ngài thiết lập từ muôn thuở, tự đời đời vẫn có Chúa. – Ðáp.

3) Lời chứng bảo của Ngài rất đáng tin, lạy Chúa, sự thánh thiện là của riêng nhà Ngài, cho tới muôn muôn ngàn thuở. – Ðáp.

Bài Ðọc II: Kh 1, 5-8

“Người là thủ lãnh các vua trần thế: Người đã làm cho chúng ta nên vương quốc”.

Trích sách Khải Huyền của Thánh Gioan Tông đồ.

Nguyện chúc cho anh em được ân sủng và bình an của Chúa Giêsu Kitô, là chứng tá trung thành, là trưởng tử kẻ chết, là thủ lãnh các vua trần thế, là Ðấng đã yêu thương chúng ta, Người đã dùng máu Người mà rửa chúng ta sạch mọi tội lỗi, và đã làm cho chúng ta trở nên vương quốc và tư tế của Thiên Chúa, Cha của Người. Nguyện chúc Người được vinh quang và quyền lực muôn đời. Amen.

Kìa, Người đến trong đám mây, mọi con mắt đã nhìn thấy Người, và cả những kẻ đã đâm Người cũng nhìn thấy Người, các chủng tộc trên địa cầu sẽ than khóc Người. Thật như vậy. Amen.

Chúa là Thiên Chúa, Ðấng đang có, đã có, và sẽ đến, là Ðấng Toàn Năng phán: “Ta là Alpha và Ômêga, là nguyên thuỷ và là cứu cánh”.

Ðó là lời Chúa.

Alleluia: Mt 11, 10

Alleluia, alleluia! – Chúc tụng Ðấng nhân danh Chúa mà đến: chúc tụng nước Ðavít tổ phụ chúng ta đã đến! – Alleluia.

Phúc Âm: Ga 18, 33b-37

“Quan nói đúng: Tôi là Vua”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Philatô hỏi Chúa Giêsu rằng: “Ông có phải là Vua dân Do-thái không?” Chúa Giêsu đáp: “Quan tự ý nói thế, hay là có người khác nói với quan về tôi?”

Philatô đáp: “Ta đâu phải là người Do-thái. Nhân dân ông cùng các thượng tế đã trao nộp ông cho ta. Ông đã làm gì?” Chúa Giêsu đáp: “Nước tôi không thuộc về thế gian này. Nếu nước tôi thuộc về thế gian này, thì những người của tôi đã chiến đấu để tôi không bị nộp cho người Do-thái, nhưng mà nước tôi không thuộc chốn này”.

Philatô hỏi lại: “Vậy ông là Vua ư?”

Chúa Giêsu đáp: “Quan nói đúng. Tôi là Vua. Tôi sinh ra và đến trong thế gian này là chỉ để làm chứng về Chân lý. Ai thuộc về Chân lý thì nghe tiếng Tôi”.

Ðó là lời Chúa.

Bài giảng chủ đề:

VƯƠNG QUYỀN CỦA CHÚA KITÔ

Lm. Phêrô Nguyễn Quân, SVD

Có một câu chuyện xứ Đan Mạch kể về một vị vua yêu một thôn nữ. Ngài định cưới nàng nhưng có quá nhiều cản trở: tục lệ chỉ cho phép nhà vua cưới các công nương vương triều. Dù ngài dám liều coi thường truyền thống, nhưng một vấn đề khác nảy sinh: sự khác biệt về địa vị khiến tương quan giữa hai người không tự nhiên; cô gái có thể thán phục đức vua nhưng không thực sự yêu ngài: vua vẫn là vua, nàng vẫn là thôn nữ. Vua liền quyết định một kế hoạch khác. Ngài từ bỏ ngôi vua để sống như một nông dân, nhưng nếu như thế chàng nông dân này có được nàng thôn nữ đó yêu nữa hay không, hay lại mất cả chì lẫn chài? Tác giả không cho biết kết thúc câu chuyện, là thôn nữ ấy có chấp nhận tình yêu của đức vua hay không và họ có sống hạnh phúc hay không? Tác giả có lý, vì thật ra đó không phải là điểm chính yếu của câu chuyện. Điểm chính yếu là tình yêu của đức vua dành cho người thôn nữ này. Tình yêu lớn lao đến độ ngài dám từ bỏ vương quyền và ngai báu vì nàng.

Câu chuyện chưa kết thúc, nó vẫn tiếp diễn. Đây là một câu chuyện có thật về tình yêu của Thiên Chúa đối với mỗi người chúng ta. Câu chuyện có thật mà đoạn kết chưa được viết hay đúng hơn, không ai viết thay cho chúng ta được mà chính mỗi chúng ta tự viết cho riêng mình, xem mình chấp nhận hay từ chối tình yêu của Thiên Chúa, từ chối Vương quyền của Chúa Kitô?

Hôm nay, Chúa Nhật cuối cùng của Năm Phụng Vụ, Giáo Hội mừng lễ Chúa Kitô Vua. Lễ Chúa Kitô Vua mời gọi chúng ta hướng về Vương quốc Nước Trời để nhìn nhận Đức Giêsu là vua của chúng ta. Ngài là Vua nhưng Vương Quốc của Ngài không thuộc về thế gian. Vương miện của Ngài không phải là vinh quang và danh dự trần thế, nhưng là vòng gai, thánh giá và đau khổ. Ngài không cai trị bằng quyền lực súng đạn, gươm giáo nhưng bằng sức mạnh của tình yêu.

Tiên tri Đanien trong bài đọc I qua thị kiến đã thấy hình ảnh Con Người. Con Người ở đây hàm chứa một ý nghĩa yếu đuối thuộc nhân loại. Đồng thời, Con Người yếu đuối đó lại đến từ mây trời và được đưa đến trước vị Bô Lão. Điều này nói lên rằng Con Người mà Đanien thấy trong thị kiến đó vượt xa hơn con người phàm trần bình thường. Con Người ấy được Thiên Chúa ban cho quyền năng vĩnh cửu, vinh dự và vương quốc vững bền. Mọi dân tộc, chi họ, ngôn ngữ đều phụng sự Ngài. Đức Giêsu đã nhiều lần xưng mình là Con Người. Khi Đức Giêsu đứng trước quan Philatô, người ta cũng chỉ thấy Ngài là một con người bình thường: bị bắt, bị tố cáo và bị hành hạ. Nhưng Con Người ấy cũng được thánh Gioan miêu tả trong bài đọc II rằng Ngài là Chứng Nhân trung thành, là Trưởng Tử kẻ chết, là Thủ Lãnh các vương đế trần gian (x. Kh 1,5).

Thế nhưng, mấy ai trong chúng ta thực sự cảm nghiệm thâm tín rằng Đức Giêsu Kitô là Con Người biểu hiện cho tình thương của Thiên Chúa? Nhiều người trong chúng ta có quan niệm Thiên Chúa như một vị thẩm phán tối cao nghiêm khắc, áp chế sự tự do và quyền tự quyết của con người. Ngài dường như luôn rình chờ có cơ hội chúng ta sai lỗi để giáng phạt. Để tự trấn an, nhiều người lầm lẫn quan niệm là mình phải lập công để mua chuộc tình thương yêu của Thiên Chúa. Quan niệm Thiên Chúa là vị thẩm phán tối cao nghiêm khắc luôn sẵn sàng giáng phạt chúng ta, và chúng ta phải nỗ lực làm các việc lành phúc đức để mua chuộc tình thương của Ngài có nghĩa là chúng ta từ chối nhìn nhận Tin Mừng được Đức Giêsu công bố và làm chứng Thiên Chúa là Đấng yêu thương. Cũng trong bài đọc II hôm nay, thánh Gioan xác nhận với chúng ta rằng Đức Giêsu Kitô là Vua và Ngài yêu thương chúng ta. Ngài yêu thương chúng ta trước khi chúng ta có thể làm được bất cứ việc tốt lành nào. Ngài yêu thương chúng ta ngay cả khi chúng ta còn trong tội lỗi và chính Ngài đã lấy máu mình rửa sạch tội lỗi chúng ta.

Là phận người yếu đuối mỏng manh, ai trong chúng ta cũng nhiều lần sa đi ngã lại. Thế nhưng, chúng ta có dành thời giờ để suy nghĩ về những lỗi phạm của mình hầu cảm nhận thấy được là chúng ta cần đến lòng thương xót của Chúa hay không? Để cảm nghiệm được tình thương yêu của Đức Giêsu, Đấng đã lấy máu mình mà rửa sạch mọi tội lỗi của chúng ta, thì chúng ta phải nhận biết những lỗi lầm của mình. Thánh Phaolô cũng đã phải nhìn nhận cách trung thực rằng, Tôi biết rằng sự thiện không ở trong tôi, nghĩa là trong xác thịt tôi. Thật vậy, muốn sự thiện thì tôi có thể muốn, nhưng làm thì không. Sự thiện tôi muốn thì tôi không làm, nhưng sự ác tôi không muốn thì tôi lại cứ làm (Rm 7,18-19).

Vương quốc của Đức Giêsu không phải ở trần gian nhưng là một vương quốc thiêng liêng không biên giới. Ngài không cạnh tranh quyền lực với Xêda hay với bất cứ một vua quan trần thế nào, nhưng Ngài là thủ lãnh các vua trần thế. Philatô cũng như tất cả mọi người chúng ta đều được thách đố để làm sự lựa chọn tin nhận Ngài là vua. Đây là vấn đề làm cho Philatô phải bối rối; ông không biết phải xử trí ra sao. Là một vị quan làm việc cho triều đình dưới quyền cai trị của hoàng đế Xêda, đồng thời ông lại phải đối diện với Đức Giêsu, một vị Vua khác. Đức Giêsu xác nhận: “Quan nói đúng. Tôi là Vua. Tôi sinh ra và đến trong thế gian này chỉ để làm chứng về chân lý. Ai thuộc về chân lý thì nghe tiếng tôi” (Ga 18,37). Philatô đã rối lòng phân vân: Ai là vua của tôi, Xêda hay Đức Kitô? Đây cũng là câu hỏi cho tất cả mọi người chúng ta hôm nay: Ai là vua của đời tôi?

Ai là vua của đời tôi? Câu hỏi đã làm rối lòng Philatô 2000 năm trước, cũng đang là câu hỏi cho chính chúng ta hôm nay! Tất cả chúng ta đều đóng vai Philatô trong cuộc sống. Chúng ta là “quan” cai trị trong giáo xứ, trong công sở, trong gia đình mình. Chúng ta làm việc dưới triều đại của thế giới vật chất; triều đại của lòng tham lam, ích kỷ; triều đại của lối sống tự do buông thả và vô cảm; triều đại của tiền bạc, danh vọng; triều đại của các nền văn hóa, các tập tục, các tôn giáo, các truyền thống, các hệ thống đảng phái chính trị; triều đại của khoa học và kỹ thuật số phát triển không ngừng. Đồng thời chúng ta cũng đối diện và sống với triều đại của Thiên Chúa, triều đại của Chân Lý, của tình yêu, hy sinh và phục vụ mà Đức Kitô là Vua. Chúng ta phải đối diện và lựa chọn xem ai là vua của mình ? Ai chỉ huy và điều khiển lối sống của chúng ta? Chúng ta làm việc cho triều đại nào?

Mừng Lễ Chúa Kitô Vua, chúng ta được mời gọi tung hô Chúa Kitô là Vua trên hết các vua, và quan trọng hơn nữa, mỗi tín hữu đón nhận Ngài là Vua cõi lòng mình. Hãy để cho vương quyền của Vua Giêsu thống trị trọn vẹn con người và cuộc sống chúng ta. Chúng ta là thần dân của Vua Giêsu, chúng ta chỉ tôn thờ, bái lạy và qui phục duy Ngài và đừng bao giờ làm khác. Xin Thần Khí Đức Kitô đổ tràn trên chúng ta sức mạnh, giúp chúng ta luôn lựa chọn tôn thờ Vua Giêsu, Vua của tình yêu và sự thật vì chỉ có sự thật mới giải thoát chúng ta.

 

Bài trướcVideo: Suy Niệm ngày 20/11/2018: Gương mục tử của vị Tuyên Úy hy sinh sau cùng trong Thế Chiến Thứ 2
Bài tiếp theoThường Niên – Tuần XXXIV – Năm B

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

The reCAPTCHA verification period has expired. Please reload the page.