LỜI SỐNG (26/1, Thánh Timôthêô và thánh Titô, giám mục)

0
370

Tin mừng: Lc 10,1-9

1 Sau đó, Chúa chỉ định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến.

2 Người bảo các ông: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về. 3 Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói.

4 Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. 5 Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: “Bình an cho nhà này!”

6 Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em.

7 Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia. 8 Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em.

9 Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ: “Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông.” 

 

—– SUY NIỆM —–

CHIÊN CON GIỮA SÓI RỪNG (Tu sĩ  Giuse Trần Minh Kiểm, SVD)

Lời Chúa hôm nay thuật lại việc Đức Giêsu chọn 72 môn đệ và sai các ông đi loan báo Nước Thiên Chúa. Qua đó Đức Giêsu cũng cho các ông biết về những khó khăn và thách đố trong sứ mạng của nhà truyền giáo.

Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Thầy sai anh em như chiên con ra giữa sói rừng”. Chiên là một con vật hiền lành, còn sói là con vật dữ tợn. Sói hay lang sói là một biểu tượng cho sự độc ác bạo tàn. Chiên con giữa sói rừng cho thấy sự đối lập giữa người môn đệ với sự dữ trong thế gian cũng như nói lên những khó khăn thử thách khi sống chứng nhân. Người môn đệ khi làm chứng cho Chân Thiện Mỹ sẽ gặp phải những hiểm nguy và thù nghịch của cái xấu, cái ác trong thế gian. Đôi khi, người môn đệ cũng phải sẵn sàng hy sinh như Thầy của mình để làm chứng cho sự thật. Trước một việc khó khăn như thế, Đức Giêsu lại truyền cho các môn đệ “không được mang theo túi tiền, bao bị, dày dép”. Phải chăng là Đức Giêsu muốn các ông nhẹ gánh để lỡ trước sói dữ cũng dễ dàng thoát thân. Chắc hẳn là không phải thế! Nhưng khi suy gẫm về hình ảnh này, chúng ta càng hiểu rõ hơn lý do vì sao Chúa sai từng hai người một. Đó là để họ cậy dựa vào nhau, và cùng nhau cậy trông vào Thiên Chúa, Đấng đã sai họ. Ngày hôm nay, Chúa cũng sai chúng ta vào thế giới để loan báo Triều Đại Thiên Chúa giống như chiên con giữa bầy sói. Chúng ta phải biết tín thác nơi Thiên Chúa và tựa nương vào nhau để can đảm sống làm chứng cho Nước Thiên Chúa trong xã hội hôm nay.

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn đặt trọn niềm tin nơi Chúa và biết sống khiêm tốn để thấy mình luôn cần anh em trong đời sống nhân của mình. Amen.


 

THANH THOÁT GIỮA THẾ GIAN (Tu sĩ Giuse Phạm Minh Hoàng, SVD)

Hình ảnh Đức Giêsu sai 72 môn đệ ra đi vào tất cả các thành, vào những nơi mà Ngài sẽ đi tới, đã chạm đến niềm thao thức của tôi về sứ mạng truyền giáo (x. Lc 10,1). Để đáp lại lời mời gọi ra đi của Đức Giêsu, ngang qua bài Tin Mừng, chúng ta cần biết lắng nghe sự chỉ dẫn của Ngài, đặc biệt là trong bối cảnh xã hội có nhiều biến động như ngày nay.

Thánh Sử Luca mở đầu bản văn bằng việc Đức Giêsu sai các môn đệ ra đi đến những nơi mà Ngài sẽ đến. Ngài còn ân cần chỉ dẫn cho các môn đệ khi đi rao giảng không mang theo túi tiền, bao bị, giày dép (x. Lc 10,4). Thậm chí, trên hành trình đi rao giảng, ngay cả những kiểu chào hỏi nhau theo nghi thức dài dòng của văn hóa Phương Đông (x. 2 V 4,29), cũng được

Đức Giêsu khuyên đừng làm bởi lẽ sứ vụ rao giảng thì thật sự cấp thiết (x. Lc 10,5a). Lời chỉ dạy của Đức Giêsu không có ý phủ nhận những giá trị và sự cần thiết của vật chất, nhưng là để kêu gọi những người môn đệ khi ra đi rao giảng Tin Mừng, cần thanh thoát với của cải vật chất, không vướng bận những gì của thế gian mà chỉ tập trung vào sứ vụ của mình mà thôi.

Theo lẽ thường, ai trong chúng ta cũng muốn có một cuộc sống dư giả và thoải mái trong vấn đề về tiền bạc, những chức quyền và các mối quan hệ. Tuy nhiên, một khi đã dấn thân rao giảng Tin Mừng Nước Trời, chúng ta cần phải hy sinh và hãm mình trước những nhu cầu, tránh lệ thuộc vào của cải vật chất và hư danh, hầu chỉ tập trung vào sứ mạng của mình mà thôi. Mặt khác, chúng ta rao giảng Tin Mừng Nước Trời, chúng ta cũng cần ý thức để cho hình ảnh của Nước Trời đừng bị hoen ố bởi những thứ chóng qua của thế gian. Nhưng là làm cho sự hiện diện của Nước Trời được chứng minh bằng nếp sống đơn sơ, giản dị và thanh thoát bằng chính đời sống của mình.

Lạy Chúa, xin cho con biết sống thanh thoát với những gì là của thế gian, để chỉ một lòng rao giảng Tin Mừng của Chúa mà thôi. Amen.


 

BẢY MƯƠI HAI (Lm. GB. Nguyễn Hữu Duy, SVD)


 

SAI ĐI (Tu sĩ Antôn Ngô Văn Lâm, SVD)

Giáo Hội tự bản chất có sứ vụ truyền giáo. Chúa Giêsu Phục Sinh, khi hiện ra với các Tông Đồ, đã trao sứ vụ của Người lại cho Giáo Hội: “Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em” (Ga 20,21).

Thật vậy, làm sao có thể truyền giáo nếu không được sai đi? Lời sai đi sẽ không thể thực hiện nếu người được sai không đón nhận, và việc truyền giáo sẽ như thế nào nếu đón nhận mà thiếu đi lòng hăng say, sự nhiệt huyết và ngọn lửa của dấn thân? Thiếu đi các điều kiện đó thì thật khó để có thể bước vào cánh đồng đầy lúa chín, nhưng cũng đầy những thách đố. “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít; vậy các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đến gặt lúa của Người. Các con hãy đi. Này Ta sai các con như con chiên ở giữa sói rừng”.

Ngày hôm nay, Chúa vẫn tiếp tục mời gọi và tuyển chọn thêm nhiều người để Người sai đi. Cánh đồng truyền giáo bao la bát ngát vẫn luôn khao khát chờ đợi cánh tay và bước chân của những người thợ lành nghề. Và chính chúng ta, là linh mục, tu sĩ nam nữ, hay mỗi Kitô hữu đều được mời gọi trở nên môn đệ của Người, được Người sai đi với sứ vụ riêng của mình. Chúng ta hãy biết đón nhận lời sai đi với một niềm vui, niềm hăng say, phải biết trang bị cho mình hành trang là ngọn lửa của lòng yêu mến để dám dấn thân, lòng quảng đại để cho đi. Và trên hết, chúng ta phải dám từ bỏ những gì vướng bận làm cản trở bước chân, và không thích hợp cho sứ vụ của mình.

Lạy Chúa, cánh đồng truyền giáo vẫn đang khao khát chờ đợi những thợ gặt lành nghề, xin hãy sai con đến bất cứ nơi nào mà Chúa muốn. Xin tăng thêm lòng mến, lòng khát khao để con sẵn sàng ra đi. Xin cho con cũng biết tín thác vào ơn Chúa hơn là cậy dựa vào sức riêng của mình. Amen.

Bài trướcLỜI SỐNG (25/1, Thánh Phalô Tông đồ trở lại)
Bài tiếp theoLỜI SỐNG (Thứ Bảy, Tuần 3 TN)