Lời Chúa + Bài giảng Lễ Đêm và Lễ Ngày Giáng Sinh – Năm C – 2018

0
2432

LỄ GIÁNG SINH

LỄ ĐÊM

Bài Ðọc I: Is 9, 2-4. 6-7 (Hr 1-3. 5-6)

“Chúa ban Con của Người cho chúng ta”.

Trích sách Tiên tri Isaia.

Dân tộc bước đi trong u tối, đã nhìn thấy sự sáng chứa chan. Sự sáng đã bừng lên trên những người cư ngụ miền thâm u sự chết. Chúa đã làm cho dân tộc nên vĩ đại, há chẳng làm vĩ đại niềm vui? Họ sẽ vui mừng trước nhan Chúa, như thiên hạ mừng vui trong mùa gặt lúa, như những người thắng trận hân hoan vì chiến lợi phẩm, khi đem của chiếm được về phân chia. Vì cái ách nặng nề trên người nó, cái gông nằm trên vai nó, cái vương trượng quyền của kẻ áp bức. Chúa sẽ nghiền nát ra, như trong ngày chiến thắng Mađian. [Bởi lẽ mọi chiếc giày đi lộp cộp của kẻ chiến thắng, mọi chiếc áo nhuộm thắm máu đào sẽ bị đốt đi và trở nên mồi nuôi lửa.]

Bởi lẽ một hài nhi đã sinh ra cho chúng ta, và một người con đã được ban tặng chúng ta. Người đã gánh nhận vương quyền trên vai, và thiên hạ sẽ gọi tên Người là “Cố Vấn Kỳ Diệu, Thiên Chúa Huy Hoàng, Người Cha Muôn Thuở, Ông Vua Thái Bình”. Người sẽ mở rộng vương quyền, và cảnh thái bình sẽ vô tận; Người sẽ ngự trên ngai vàng của Ðavít, và trong vương quốc Người, để củng cố và tăng cường, trong sự công minh chính trực, ngay tự bây giờ và cho đến muôn đời. Lòng ghen yêu của Chúa thiên binh sẽ thực thi điều đó.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 95, 1-2a. 2b-3. 11-12. 13

Ðáp: Hôm nay Ðấng Cứu Thế đã giáng sinh cho chúng ta, Người là Ðức Kitô, Chúa chúng ta (Lc 2, 11).

Xướng: 1) Hãy ca mừng Thiên Chúa bài ca mới, hãy ca mừng Thiên Chúa đi, toàn thể địa cầu. Hãy ca mừng Thiên Chúa, hãy chúc tụng danh Người. – Ðáp.

2) Ngày ngày hãy loan truyền ơn Người cứu độ. Hãy tường thuật vinh quang Chúa giữa chư dân, và phép lạ Người ở nơi vạn quốc. – Ðáp.

3) Trời xanh hãy vui mừng và địa cầu hãy hân hoan. Biển khơi và muôn vật trong đó hãy reo lên. Ðồng nội và muôn loài trong đó hãy mừng vui. Các rừng cây hãy vui tươi hớn hở. – Ðáp.

4) Trước nhan Thiên Chúa: vì Người ngự tới, vì Người ngự tới cai quản địa cầu. Người sẽ cai quản địa cầu cách công minh và chư dân cách chân thành. – Ðáp.

Bài Ðọc II: Tt 2, 11-14

“Ân sủng của Chúa đã đến với mọi người”.

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi cho Titô.

Ân sủng của Thiên Chúa, Ðấng Cứu Ðộ chúng ta, đã xuất hiện cho mọi người, dạy chúng ta từ bỏ gian tà và những dục vọng trần tục, để sống tiết độ, công minh và đạo đức ở đời này, khi trông đợi niềm hy vọng hạnh phúc và cuộc xuất hiện sự vinh quang của Ðức Giêsu Kitô là Thiên Chúa cao cả và là Ðấng Cứu Ðộ chúng ta. Người đã hiến thân cho chúng ta để cứu chuộc chúng ta khỏi mọi điều gian ác, luyện sạch chúng ta thành một dân tộc xứng đáng của Người, một dân tộc nhiệt tâm làm việc thiện.

Ðó là lời Chúa.

Alleluia: Lc 2, 10-11

Alleluia, alleluia! – Ta báo cho anh em một tin mừng: Hôm nay Ðấng Cứu Thế, là Chúa Kitô, đã giáng sinh cho chúng ta. – Alleluia.

Phúc Âm: Lc 2, 1-14

“Hôm nay Ðấng Cứu Thế đã giáng sinh cho chúng ta”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Ngày ấy, có lệnh của hoàng đế Cêsarê Augustô ban ra, truyền cho khắp nơi phải làm sổ kiểm tra. Ðây là cuộc kiểm tra đầu tiên, thực hiện thời Quirinô làm thủ hiến xứ Syria. Mọi người đều lên đường trở về quê quán mình. Giuse cũng rời thị trấn Nadarét, trong xứ Galilêa, trở về quê quán của Ðavít, gọi là Bêlem, vì Giuse thuộc hoàng gia và là tôn thất dòng Ðavít, để khai kiểm tra cùng với Maria, bạn người, đang có thai.

Sự việc xảy ra trong lúc ông bà đang ở đó, là Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa, và bà đã hạ sinh con trai đầu lòng. Bà bọc con trẻ trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong hàng quán.

Bấy giờ trong miền đó có những mục tử đang ở ngoài đồng và thức đêm để canh giữ đoàn vật mình. Bỗng có thiên thần Chúa hiện ra đứng gần bên họ, và ánh quang của Thiên Chúa bao toả chung quanh họ, khiến họ hết sức kinh sợ. Nhưng thiên thần Chúa đã bảo họ rằng: “Các ngươi đừng sợ, đây ta mang đến cho các ngươi một tin mừng đặc biệt, đó cũng là tin mừng cho cả toàn dân: Hôm nay Chúa Kitô, Ðấng Cứu Thế, đã giáng sinh cho các ngươi trong thành của Ðavít. Và đây là dấu hiệu để các ngươi nhận biết Người: Các ngươi sẽ thấy một hài nhi mới sinh, bọc trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ”.

Và bỗng chốc, cùng với các thiên thần, có một số đông thuộc đạo binh thiên quốc đồng thanh hát khen Chúa rằng: “Vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời, và bình an dưới thế cho người thiện tâm”.

Ðó là lời Chúa.

Bài giảng chủ đề:

BÌNH AN CỦA CHÚA GIÁNG SINH

Tu sĩ Phaolô Trần Khắc Công, SVD

Có thể nói, một trong những nỗi ước mong lớn nhất của con người đó là có được sự bình an. Nỗi ước mong đó được thể hiện qua nhiều khía cạnh khác nhau trong cuộc sống thường ngày. Mỗi khi tưởng niệm về một cuộc chiến nào đó, người ta thường thả những chú bồ câu, biểu tượng của sự hòa bình, với mong ước được sống trong yên bình. Trong các dịp lễ lớn, hoặc khi có người đi xa, người ta cũng thường chúc cho nhau có được cuộc sống bình an, hoặc lên đường bình an. Tất cả những điều đó nói lên được tầm quan trọng của sự bình an trong cuộc sống. Thế nhưng chúng ta đã hiểu thế nào về sự bình an? Và đâu là nguồn bình an đích thực cho mỗi người chúng ta?

Bình an có thể được hiểu theo nhiều mức độ khác nhau. Trước hết, đối với một số người, bình an đơn giản chỉ là những yếu tố bên ngoài có thể đảm bảo được cho cuộc sống của mình. Đó có thể là tiền bạc, của cải, danh vọng, chức quyền. Khi có được những yếu tố đó, họ cảm thấy cuộc sống mình được an toàn. Với quan niệm như thế, họ đã cố công đi tìm cho được nguồn bình an đó, nguồn bình an vốn dựa trên những giá trị vật chất đơn thuần.

Thế nhưng, lối quan niệm về sự bình an như thế rõ ràng đã không đáp ứng được khát vọng sâu xa của con người. Đã có biết bao người sống trên tiền bạc, của cải với đầy đủ danh vọng, chức quyền, thế nhưng họ vẫn cảm thấy chán nản, thất vọng, bất an, để rồi cuối cùng đã tìm đến cái chết như một sự phản ứng với cuộc sống vô nghĩa này.

Với thực tế như thế, một số khác lại có một chủ trương khác về sự bình an. Theo họ, sự bình an không thể dựa trên các yếu tố vật chất bên ngoài nhưng phải dựa vào cái tâm bên trong của mình. Nói khác đi, chính cái “tâm” của ta mới quyết định cho ta có được bình an hay không. Với quan niệm sự bình an xuất phát từ nội tâm như thế, nên cách tốt nhất để giữ được sự bình an, là người ta phải rèn luyện tâm tính của của mình để cho tâm của ta luôn “đứng vững”, không bị dao động bởi các cảm xúc, ham muốn của mình. Chỉ khi nào cái tâm của ta “bất biến”, không bị cuốn theo những sự buồn vui của dòng đời, khi đó cuộc sống của ta mới an bình, hạnh phúc.

Quan niệm về sự bình an nội tâm này, dù rất hấp dẫn và lôi cuốn, nhưng ta thấy vẫn không giải quyết triệt để vấn đề của con người. Dù có nỗ lực cách mấy, người ta cũng phải thừa nhận rằng đã có những lúc mình thấy bất an, lo lắng. Những nỗi bất an này, không phải là vì cái tâm của ta chưa vững, chưa dứt bỏ hoàn toàn với những ham muốn của giác quan, nhưng là vì thân phận yếu đuối tội lỗi của ta. Ai trong chúng ta cũng ý thức được con người tội lỗi của mình. Khi ta phạm tội, ta không thể sống an vui hạnh phúc; khi ta phạm tội, ta không thể không lo lắng, ưu phiền. Những tội lỗi này là những điều tự sức ta không thể tránh khỏi. Thế nên, chỉ có Đấng nào không có tội lỗi, đứng trên tội lỗi và có khả năng tha thứ tội lỗi cho ta, Đấng ấy mới có thể ban cho ta nguồn bình an đích thực.

Hôm nay Giáo Hội Công Giáo chúng ta long trọng mừng lễ Giáng Sinh, một trong những lễ trọng đại nhất của chúng ta. Biến cố giáng sinh của Con Thiên Chúa đã đánh dấu một cột mốc mới, đã mở ra một trang sử mới trong lịch sử nhân loại. Kể từ đây, con người không còn phải sống trong lo âu sợ sệt, trong sự bất an nữa. Chính Ngôi Hai Thiên Chúa sẽ giải thoát con người khỏi những nỗi bất an sợ sệt, sẽ diệt trừ tội lỗi, đem lại cho con người một cuộc sống mới, một cuộc sống bình an, hạnh phúc trong mối tương quan tốt đẹp với Thiên Chúa. Chính vì thế, biến cố xuống thế làm người của Ngôi Hai Thiên Chúa trong lễ Giáng Sinh đêm nay quả là một Tin Mừng trọng đại, một niềm vui lớn lao cho những ai đang khao khát, đang trên đường đi tìm sự bình an cho chính mình.

Trước hết, biến cố nhập thế của Ngôi Hai Thiên Chúa đã thiết lập một mối tương quan mới giữa con người với Thiên Chúa. Sau khi sa ngã, tổ tông loài người đã phá vỡ đi mối tương quan tốt đẹp, hài hòa giữa con người với Thiên Chúa. Kể từ đây, con người đã sống trong sự mâu thuẫn xung đột, trong những nỗi buồn phiền, đau khổ, đầy tràn những nỗi bất an, lo lắng. Đó là hậu quả của tội lỗi mà con người đã gây ra cho chính mình. Chính trong thực trạng đáng thương đó, Con Thiên Chúa đã xuống thế để giải thoát con người khỏi mọi xiềng xích của tội lỗi, cất bỏ đi những nỗi bất an lo lắng cho con người. Với việc xuống thế làm người, Ngôi Hai Thiên Chúa đã nối kết lại nhịp cầu hòa hợp giữa trời và đất, đã giao hòa lại giữa con người với Thiên Chúa, đem lại cho con người một cuộc sống hài hòa, bình an, hạnh phúc như thuở ban đầu.

Thế nhưng Ngôi Hai Thiên Chúa không chỉ xuống thế để đem lại sự bình an cho chúng ta mà hơn thế nữa, chính Ngài còn là sự bình an. Việc Ngôi Hai biến thành xác phàm để hiện diện, đồng hành với chúng ta quả là một quà tặng bình an đích thực, một quà tặng vô giá mà Thiên Chúa đã trao ban cho nhân loại chúng ta. Khi được Thiên Chúa đồng hành, hiện diện, chúng ta sẽ cảm thấy có một nguồn bình an đích thực, tuyệt đối nơi mình. Đó cũng chính là cảm nghiệm mà các ngôn sứ trong Cựu Ước đã trải qua. Khi cảm nghiệm được việc “Thiên Chúa đang ở cùng”, các ngôn sứ đã trở nên mạnh mẽ, can đảm, không còn phải lo âu sợ sệt nữa. Sự hiện diện, ở cùng của Thiên Chúa đã đem lại cho các ông một sự bình an tuyệt đối.

Cảm nhận được nguồn bình an lớn lao của Ngôi Lời qua biến cố giáng sinh, ắt hẳn ai trong chúng ta cũng cảm thấy vui. Vui vì từ nay chúng ta không còn phải sống trong lo âu sợ sệt, nhưng đã có một nguồn bình an đích thực là Ngôi Hai giáng thế. Các thiên thần đã cảm nhận niềm vui này ngay khi Ngôi Hai giáng sinh, vì thế các ngài đã tung hô:

“Vinh danh Thiên Chúa trên trời

Bình an dưới thế cho loài người Chúa thương” (Lc 2,14).

Món quà bình an của Ngôi Hai Giáng Sinh đã đến với nhân loại chúng ta. Thế nhưng chúng ta có chịu đón nhận món quà đó hay không lại tùy thuộc vào chính chúng ta.

Đã hơn hai ngàn năm trôi qua kể từ khi Chúa giáng sinh, ta thấy nhân loại vẫn đang sống trong những nỗi bất an, lo lắng, sợ sệt. Vẫn còn có những xung đột mâu thuẫn, vẫn còn có những cuộc chiến tranh, vẫn còn có những sự hận thù, chia rẽ. Tất cả những điều đó như một bức tranh ảm đạm làm lu mờ đi món quà bình an của Thiên Chúa. Dường như sự bình an chỉ là một ước mơ xa xôi, một lời ca xa xưa của các thiên thần trong đêm Chúa giáng sinh vọng về mà thôi.

Để có được sự bình an của Thiên Chúa, chúng ta cần phải thay đổi lối sống, cải biến tâm hồn của mình. Một tâm hồn còn chứa đầy những sự ghen ghét hận thù, còn chứa đầy những sự ích kỷ, chia rẽ thì sự bình an của Thiên Chúa không thể bén rễ và lớn lên được. Chỉ khi nào tâm hồn chúng ta đầy tràn yêu thương, biết tha thứ và quảng đại, khi đó sự bình an của Thiên Chúa mới có điều kiện nảy nở, lớn lên trong tâm hồn chúng ta. Từ đó, chúng ta sẽ làm cho món quà bình an của Thiên Chúa được lan tỏa ra khắp thế gian này.

Lạy Chúa, Chúa đã cho Người Con yêu dấu của Chúa xuống thế để trở thành nguồn bình an cho chúng con. Đó quả là một Tin Mừng trọng đại cho chúng con – những người đang lần mò trong đêm tối để đi tìm sự bình an cho chính mình. Xin cho chúng con biết sửa đổi tâm hồn để xứng đáng đón nhận món quà bình an của Chúa.

LỄ GIÁNG SINH 

LỄ BAN NGÀY

Bài Ðọc I: Is 52, 7-10

“Khắp cùng bờ cõi trái đất sẽ nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta”.

Trích sách Tiên tri Isaia.

Ðẹp thay chân người rao tin trên núi, người rao tin thái bình, người rao tin mừng, người rao tin cứu độ, nói với Sion rằng: Thiên Chúa ngươi sẽ thống trị!

Tiếng của người canh gác của ngươi đã cất lên. Họ sẽ cùng nhau ca ngợi rằng: Chính mắt họ sẽ nhìn xem, khi Chúa đem Sion trở về. Hỡi Giêrusalem hoang tàn, hãy vui mừng, hãy cùng nhau ca ngợi! Vì Chúa đã an ủi dân Người, đã cứu chuộc Giêru-salem. Chúa đã chuẩn bị ra tay thánh thiện Người trước mặt chư dân; và khắp cùng bờ cõi trái đất sẽ nhìn xem ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 97, 1. 2-3ab. 3cd-4. 5-6

Ðáp: Khắp nơi bờ cõi địa cầu đã nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta (c. 3c).

Xướng: 1) Hãy ca mừng Chúa một bài ca mới, vì Người đã làm nên những điều huyền diệu. Tay hữu Người đã tạo cho Người cuộc chiến thắng, cùng với cánh tay thánh thiện của Người. – Ðáp.

2) Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người; trước mặt chư dân, Người tỏ rõ đức công minh. Người đã nhớ lại lòng nhân hậu và trung thành để sủng ái nhà Israel. – Ðáp.

3) Khắp nơi bờ cõi địa cầu đã nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta. Toàn thể địa cầu hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hỉ, mừng vui và đàn ca! – Ðáp.

4) Hãy ca mừng Chúa với cây đàn cầm, với cây đàn cầm với điệu nhạc du dương, cùng với tiếng kèn râm ran, tiếng tù và rúc, hãy hoan hô trước thiên nhan Chúa là Vua. – Ðáp.

Bài Ðọc II: Dt 1, 1-6

“Chúa đã phán dạy chúng ta qua người Con”.

Trích thư gửi tín hữu Do-thái.

Thuở xưa, nhiều lần và dưới nhiều hình thức, Thiên Chúa đã phán dạy cha ông chúng ta qua các tiên tri. Trong những ngày sau hết đây, Ngài đã phán dạy chúng ta qua Người Con mà Ngài đã đặt làm vị thừa kế vạn vật, và cũng do bởi Người Con mà Ngài đã tác thành vũ trụ. Nguyên vốn là phản ảnh sự vinh quang và là hình tượng bản thể Ngài, Người Con đó nâng giữ vạn vật bằng lời quyền năng của mình, quét sạch tội lỗi chúng ta, và ngự bên hữu Ðấng Oai Nghiêm trên cõi trời cao thẳm. Tên Người cao trọng hơn các thiên thần bao nhiêu, thì Người cũng vượt trên các thiên thần bấy nhiêu.

Phải, vì có bao giờ Thiên Chúa đã phán bảo với một vị nào trong các thiên thần rằng: “Con là thái tử của Cha, hôm nay Cha đã hạ sinh Con”? Rồi Chúa lại phán: “Ta sẽ là Cha Người, và Người sẽ là Con Ta”. Và khi ban Con Một mình cho thế gian, Chúa lại phán rằng: “Tất cả các thiên thần Chúa hãy thờ lạy Người!”

Ðó là lời Chúa.

Alleluia:

Alleluia, alleluia! – Ngày thánh đã dọi ánh sáng trên chúng ta. Hỡi các dân, hãy tới thờ lạy Chúa, vì hôm nay ánh sáng chan hoà đã toả xuống trên địa cầu. – Alleluia.

Phúc Âm: Ga 1, 1-18 {hoặc 1-5. 9-14}

“Ngôi Lời đã hoá thành nhục thể, và Người đã cư ngụ giữa chúng ta”.

Bắt đầu Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Từ nguyên thuỷ đã có Ngôi Lời, và Ngôi Lời vẫn ở với Thiên Chúa, và Ngôi Lời vẫn là Thiên Chúa. Người vẫn ở với Thiên Chúa ngay từ nguyên thủy.

Mọi vật đều do Người làm nên, và không có Người, thì chẳng vật chi đã được tác thành trong mọi cái đã được tác thành. Ở nơi Người vẫn có sự sống, và sự sống là sự sáng của nhân loại; sự sáng chiếu soi trong u tối, và u tối đã không tiếp nhận sự sáng.

Có một người được Thiên Chúa sai đến, tên là Gioan. Ông đã đến nhằm việc chứng minh, để ông chứng minh về sự sáng, hầu cho mọi người nhờ ông mà tin. Chính ông không phải là sự sáng, nhưng đến để chứng minh về sự sáng.

Vẫn có sự sáng thực, sự sáng soi tỏ cho hết mọi người sinh vào thế gian này. Người vẫn ở trong thế gian, và thế gian đã do Người tác tạo, và thế gian đã không nhận biết Người. Người đã đến nhà các gia nhân Người, và các gia nhân Người đã không tiếp nhận Người. Nhưng phàm bao nhiêu kẻ đã tiếp nhận Người, thì Người cho họ được quyền trở nên con Thiên Chúa, tức là cho những ai tin vào danh Người. Những người này không do khí huyết, không do ý muốn xác thịt, cũng không do ý muốn của đàn ông, nhưng do Thiên Chúa mà sinh ra.

Và Ngôi Lời đã hoá thành nhục thể, và Người đã cư ngụ giữa chúng tôi, và chúng tôi đã nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang Người nhận được bởi Chúa Cha, như của người Con Một đầy ân sủng và chân lý.

Gioan làm chứng về Người khi tuyên xưng rằng: “Ðây là Ðấng tôi tiên báo. Người đến sau tôi, nhưng xuất hiện trước tôi, vì Người có trước tôi”.

Chính do sự sung mãn Người mà chúng ta hết thảy tiếp nhận ơn này tới ơn khác. Bởi vì Chúa ban Lề luật qua Môsê, nhưng ơn thánh và chân lý thì ban qua Ðức Giêsu Kitô. Không ai nhìn thấy Thiên Chúa, nhưng chính Con Một Chúa, Ðấng ngự trong Chúa Cha, sẽ mạc khải cho chúng ta.

Ðó là lời Chúa.

Hoặc đọc bài vắn này: Ga 1, 1-5. 9-14

“Ngôi Lời đã làm Người và ở cùng chúng ta”

Bắt đầu Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Từ nguyên thuỷ đã có Ngôi Lời, và Ngôi Lời vẫn ở với Thiên Chúa, và Ngôi Lời vẫn là Thiên Chúa. Người vẫn ở với Thiên Chúa ngay từ nguyên thủy.

Mọi vật đều do Người làm nên, và không có Người, thì chẳng vật chi đã được tác thành trong mọi cái đã được tác thành. Ở nơi Người vẫn có sự sống, và sự sống là sự sáng của nhân loại; sự sáng chiếu soi trong u tối, và u tối đã không tiếp nhận sự sáng.

Vẫn có sự sáng thực, sự sáng soi tỏ cho hết mọi người sinh vào thế gian này. Người vẫn ở trong thế gian, và thế gian đã do Người tác tạo, và thế gian đã không nhận biết Người. Người đã đến nhà các gia nhân Người, và các gia nhân Người đã không tiếp nhận Người. Nhưng phàm bao nhiêu kẻ đã tiếp nhận Người, thì Người cho họ được quyền trở nên con Thiên Chúa, tức là cho những ai tin vào danh Người. Những người này không do khí huyết, không do ý muốn xác thịt, cũng không do ý muốn của đàn ông, nhưng do Thiên Chúa mà sinh ra.

Và Ngôi Lời đã hoá thành nhục thể, và Người đã cư ngụ giữa chúng tôi, và chúng tôi đã nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang Người nhận được bởi Chúa Cha, như của người Con Một đầy ân sủng và chân lý.

Ðó là lời Chúa.

Bài giảng chủ đề:

NGÔI LỜI – DẤU CHỈ NIỀM VUI TIN MỪNG

Lm. Phêrô Đỗ Cao Cương, SVD

Những ai đang sống trong bóng đêm sẽ khao khát một ánh sáng chiếu tỏa và mong muốn thoát khỏi bóng đêm đó. Bóng tối đau khổ bao trùm làm cho con người mong ước một ngày được giải phóng, bóng tối tội lỗi kiềm tỏa con người làm cho con người khát khao được giải thoát. Hơn một lần chúng ta đều có cảm nghiệm bóng tối này. Dân tộc Do Thái cảm nhận kinh nghiệm đau khổ này dọc suốt hành trình đức tin của họ. Mỗi người đều có kinh nghiệm đau khổ của riêng mình. Khát khao được giải phóng và cứu độ của dân tộc Do Thái như là khao khát của cả nhân loại và của từng người. Hơn nữa, mong tìm thấy ánh sáng và mong được cứu độ để được hạnh phúc là khát khao lớn nhất của kiếp người.

Lời hy vọng được cất lên qua lời ngôn sứ Isaia mà chúng ta vừa nghe trong bài đọc 1: “Khắp cùng bờ cõi trái đất sẽ nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta.” Lời ngôn sứ tiên báo gần 8 thế kỷ trước đã được thực hiện trong Con Thiên Chúa làm người và cư ngụ giữa chúng ta. Kỷ nguyên cứu độ sẽ được Thiên Chúa thống trị khi thời thái bình thịnh trị. Hơn thế nữa, tin mừng bình an và tin vui cứu độ sẽ được thực hiện khi Ngôi Lời là ánh sáng chiếu soi vào bóng đêm của trần gian. Vì đau khổ của con người sẽ được Thiên Chúa an ủi bằng chính con một của mình hiện diện để cùng cảm thấu những thống khổ của con người. Vì trong suốt hành trình cứu độ để an ủi và dạy dỗ dân chúng: “Thiên Chúa đã phán dạy cha ông chúng ta qua các tiên tri. Trong những ngày sau hết đây, Ngài đã phán dạy chúng ta qua Người Con.” Lời thư Do Thái trong bài đọc 2 cho chúng ta một cảm hứng của niềm hy vọng khi lắng nghe lời Tin Mừng qua tựa ngôn của Tin mừng Gioan trong ngày Giáng Sinh hôn nay. Ngôi Lời nhập thể diễn tả một tình yêu cứu độ.

Để mở đầu tin mừng, “Gioan đã chọn một thánh thi… Lúc khởi đầu Ngài là Ngôi Lời. Vai trò của Người vượt khỏi ranh giới dân Israel bởi vì Người là Đấng tạo thành, là sự sống, là ánh sáng cho mọi người sinh ra nơi trần thế. Biến cố nhập thể đánh dấu việc Ngôi Lời đi vào lịch sử, cuộc gặp gỡ định mệnh với loài người vì có người đón nhận và có kẻ từ chối. Thánh thi này long trọng kể ra cuộc hành trình của Ngôi Lời, từ lúc ở với Thiên Chúa, rồi đến giữa loài người, chọn dân Israel, rồi nhập thể cho đến ngày trở lại, “Người là Đấng hằng ở nơi cung lòng Thiên Chúa” (Alain Marchadour,L Evangile de Jean, (Centurion, 1992) p.31).

Khi con người mong ước một niềm hy vọng là hiện tại họ đang trong thất vọng hoặc đã tuyệt vọng. Khi đi tìm hy vọng cũng có nghĩa là con người đang trong sự bất lực và đang ý thức trước sự yếu đuối của mình. Khi tìm niềm hy vọng là con người cố gắng tìm một tương lai hoặc một số phận tươi sáng hơn. Dân Do Thái cũng như muôn dân đều mong một hy vọng được thấy tương lai cuộc đời và cuối cuộc đời trần gian được hưởng niềm hy vọng vinh phúc. Quả vậy, chính Ngôi Lời là ánh sáng chiếu soi vào đêm tối đem nguồn hy vọng cho nhân loại, “sự sáng soi tỏ cho hết mọi người sinh vào thế gian này.” Ánh sáng Ngôi Lời là lời hứa niềm hy vọng vinh phúc cho những ai tin vào Danh Người. Con người không dám suy nghĩ đến việc trở nên con Thiên Chúa, chỉ dám nghĩ đến thân phận tôi tớ tức là dân hèn chứ không dám nghĩ là con. Nhưng qua ánh sáng của Ngôi Lời nhập thể, Con Thiên Chúa đã phục hồi con người làm con Thiên Chúa chỉ vì một mục đích là yêu con người. Như lời Tin mừng đã khẳng định: “Phàm bao nhiêu kẻ đã tiếp nhận Người, thì Người cho họ được quyền trở nên con Thiên Chúa, tức là cho những ai tin vào danh Người.”

Ngôi Lời nhập thể như là tình yêu của Thiên Chúa đi vào trần gian. Khi Ngôi Lời sinh vào trần giàn, tức là lúc Thiên Chúa muốn tình yêu của Ngài được triển nở trong nhân loại. Khi con người sống trong hận thù ghen ghét, ích kỷ và tham lam là lúc sự ác đang hoành hành.  Khi sự ác thống lãnh tâm hồn con người là do thiếu tình yêu và thiếu sự thiện. Thiên Chúa muốn con người được yêu thương và biết yêu thương nhau “như Thiên Chúa đã yêu thương.” Vì thế, Ngôi Lời là ánh sáng của tình yêu, một tình yêu trao ban, một tình yêu muốn lưu ngụ giữa người mình yêu, một tình yêu dám hy sinh cho người mình yêu. Ngôi Lời từ bỏ trời cao để nhập vào đất thấp trong thân phận mong manh yếu đuối con người là Ngôi Lời làm một cuộc hy sinh cho tình yêu cứu thế, một tình yêu tái tạo.

Ngôi Lời nhập thể như một tình yêu tái tạo. “Người vẫn ở trong thế gian, và thế gian đã do Người tác tạo.” Người lưu lại trong thế gian để thực hiện công cuộc tái tạo mà con người phá vỡ khi phạm tội. Khi tái tạo lại trật tự trong tình yêu giữa Thiên Chúa và con người là lúc Ngôi Lời diễn tả Thiên Chúa yêu con người cách mãnh liệt nhất. Quả thật, Thiên Chúa “tác tạo con người đã lạ lùng, cứu chuộc con người còn lạ lùng hơn nữa.” Chắc chắn tình yêu sẽ sinh ra ân sủng. “Chính do sự sung mãn Người mà chúng ta hết thảy tiếp nhận ơn này tới ơn khác.” Ngôi Lời muốn cho con được đón nhận ân sủng, vì tội lỗi đã làm cho con người bị cắt đứt ân sủng với Thiên Chúa. Ngôi Lời đến khai thông ân sủng cho con người để con người “được sống và sống dồi dào.” Đó là tin mừng của niềm vui được rạng ngời ánh sáng của mùa cứu độ.

Ngôi Lời nhập thể như ánh sáng của niềm vui Tin Mừng, “sự sống là sự sáng của nhân loại; sự sáng chiếu soi trong u tối.”  Quả thật, tin vui và tin mừng thì ai cũng muốn nghe, muốn đón nhận và muốn có. Ánh sáng Ngôi Lời chiếu vào thế gian, lưu ngụ trong thế gian để trao ban sự sống cho thế gian, sự sống của Người như là ánh sáng chiếu soi trần gian. Sự tăm tối và nỗi u buồn trong sâu thẳm tâm hồn con người là lực đẩy để con người khát khao ánh sáng và niềm vui bình an. Vì khi con người sống  trong tâm trạng u buồn và tăm tối là lúc tâm hồn đang thiếu vắng niềm vui  thì không thể có bình an.  “Ở nơi Người vẫn có sự sống,…sự sáng soi tỏ cho hết mọi người sinh vào thế gian này.” Sự soi tỏ này chiếu tỏa trong từng góc tối của con người. Gioan đã cảm nhận và vui mừng với ánh sáng này, nên ngài đến làm chứng cho ánh sáng, muốn cho sáng lan tỏa khắp trần gian. Đức thánh cha Phanxicô đã cảm nghiệm được niềm vui này nên đã muốn Giáo Hội và cách riêng mỗi người chúng ta ra đi đến vùng “ngoại vi” để đem niềm vui Tin Mừng cho tất cả mọi người, nhất là người nghèo, những tâm hồn đang khát khao tin mừng cứu độ.

Lễ Giáng Sinh là dip mỗi người chúng ta chia sẻ niềm vui. Niềm vui của người đã được ánh sáng chiếu tỏa. Niềm vui cùa mùa an bình và thánh thiện. Không ai trong chúng ta muốn niềm vui bị đóng khung trong lòng ta và khóa kín trong nhà ta. Vì thế, đem niềm vui Giáng Sinh đến cho mọi người là sứ vụ của chúng ta, như Gioan Tẩy Giả đã làm chứng cho anh sáng và muốn ánh sáng đó lan tỏa khắp trần gian. Chúng ta đang sống trong niềm hy vọng của mùa cứu độ, niềm hy vọng của chúng ta sẽ được người khác nhận biết khi chúng ta sống trong niềm vui của Tin Mừng, tin vui bình an, tin vui cứu độ. Chúng ta hãy lên đường, hãy ra đi đến với vùng ngoại biên của người nghèo để trao ban niềm vui cho họ bằng những cử chỉ đẹp của ta, bằng những chia sẻ đầy yêu thương của ta, bằng những hành động bác ái của ta. Khi thực hiện được những việc làm đó là chúng ta đang cùng Ngôi Lời đem ánh sáng đến cho mọi người, ánh sáng cứu độ, ánh sáng trao ban sự sống.


Bài trướcĐức Tân Tổng Giám mục Giuse chính thức nhận sứ vụ mục tử tại Tổng Giáo phận Hà Nội
Bài tiếp theoĐức Thánh Cha Phanxicô: Đừng tục hóa lễ Giáng sinh; sống những bất ngờ từ Thiên Chúa

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây