Lời Chúa – Bài giảng Chúa Nhật 17 Thường Niên – Năm C

0
424

Bài Ðọc I: St 18, 20-32

“Lạy Chúa, nếu con nói, xin Chúa đừng nổi giận”.

Trích sách Sáng Thế.

Trong những ngày ấy, Chúa phán: “Tiếng kêu la của dân Sôđôma và Gômôra đã gia tăng, và tội lỗi chúng quá nặng nề! Ta sẽ xuống coi việc chúng làm có như tiếng kêu thấu đến tai Ta hay không, để Ta sẽ biết rõ”.

Các vị ấy bỏ nơi đó, đi về hướng thành Sôđôma. Nhưng Abraham vẫn còn đứng trước mặt Chúa. Ông tiến lại gần Người và thưa: “Chớ thì Chúa sắp tiêu diệt người công chính cùng với kẻ tội lỗi sao? Nếu có năm mươi người công chính trong thành, họ cũng chết chung hay sao? Chúa không tha thứ cho cả thành vì năm chục người công chính đang ở trong đó sao? Xin Chúa đừng làm như vậy, đừng sát hại người công chính cùng với kẻ dữ! Xin đừng làm thế! Chúa phán xét thế giới, Chúa không xét đoán như thế đâu”. Chúa phán cùng Abraham rằng: “Nếu Ta tìm thấy trong thành Sôđôma năm mươi người công chính, Ta sẽ vì họ mà tha thứ cho cả thành”. Abraham thưa lại: “Dù con chỉ là tro bụi, con đã bắt đầu nói, nên con xin thưa cùng Chúa. Nếu trong số năm mươi người công chính đó còn thiếu năm người thì sao? Vì bốn mươi lăm người công chính, Chúa có tàn phá cả thành không?” Chúa phán: “Nếu Ta tìm thấy bốn mươi lăm người công chính, Ta sẽ không phá huỷ cả thành”. Abraham lại thưa cùng Chúa rằng: “Nhưng nếu có bốn mươi người thì Chúa sẽ làm gì?” Chúa phán: “Ta sẽ vì bốn mươi người đó mà không trừng phạt cả thành”. Abraham thưa: “Lạy Chúa, nếu con lên tiếng, xin Chúa đừng nổi giận. Nếu ở đây tìm được ba mươi người công chính thì sao?” Chúa phán: “Nếu Ta tìm được ba mươi người, Ta sẽ không phạt”. Abraham nói: “Vì con đã trót nói thì con sẽ thưa cùng Chúa: Nếu trong thành tìm được hai mươi người công chính thì sao?” Chúa phán: “Vì hai mươi người đó Ta sẽ không tàn sát”. Abraham thưa: “Lạy Chúa, xin đừng nổi giận, con chỉ xin thưa lần này nữa thôi: Nếu tìm được mười người công chính ở đó thì sao?” Chúa phán: “Vì mười người đó, Ta sẽ không tàn phá”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 137, 1-2a. 2bc-3. 6-7ab. 7c-8

Ðáp: Lạy Chúa, khi con kêu cầu, Chúa đã nhậm lời con (c. 3a).

Xướng: 1) Lạy Chúa, con sẽ ca tụng Chúa hết lòng, vì Chúa đã nghe lời miệng con xin: trước mặt các Thiên Thần, con đàn ca mừng Chúa; con sấp mình thờ lạy bên thánh điện Ngài. – Ðáp.

2) Và con sẽ ca tụng uy danh Chúa, vì lòng nhân hậu và trung thành của Chúa. Khi con kêu cầu, Chúa đã nhậm lời con; Chúa đã ban cho tâm hồn con nhiều sức mạnh. – Ðáp.

3) Quả thật Chúa cao cả và thương nhìn kẻ khiêm cung; còn người kiêu ngạo thì Ngài ngó tự đàng xa. Nếu con đi giữa cảnh gian truân, Chúa giữ gìn con sống; Chúa ra tay phản đối quân thù giận dữ. – Ðáp.

4) Tay hữu Chúa khiến con được sống an lành. Chúa sẽ hoàn tất cho con những điều đã khởi sự. Lạy Chúa, lòng nhân hậu Chúa tồn tại muôn đời; xin đừng bỏ rơi công cuộc tay Ngài. – Ðáp.

Bài Ðọc II: Cl 2, 12-14

“Người đã khiến anh em chung sống với Người và tha thứ mọi tội lỗi”.

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côlôssê.

Anh em thân mến, nhờ phép rửa tội, anh em đã được mai táng làm một với Ðức Kitô, anh em cũng được sống lại với Người, bởi đã tin vào quyền năng Thiên Chúa, Ðấng đã cho Người từ cõi chết sống lại.

Anh em vốn đã chết vì tội lỗi anh em và bởi không cắt bì tính xác thịt của anh em, nhưng Thiên Chúa đã cho anh em được chung sống với Người, Người đã ân xá mọi tội lỗi chúng ta, đã huỷ bỏ bản văn tự bất lợi cho chúng ta, vì làm cho chúng ta bị kết án; Người đã huỷ bỏ bản văn tự đó bằng cách đóng đinh nó vào thập giá.

Ðó là lời Chúa.

Alleluia: Lc 19, 38

Alleluia, alleluia! – Chúc tụng Ðức Vua, Ðấng nhân danh Chúa mà đến, bình an trên trời, và vinh quang trên các tầng trời. – Alleluia.

Phúc Âm: Lc 11, 1-13

“Các ngươi hãy xin thì sẽ được”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Ngày kia, Chúa Giêsu cầu nguyện ở một nơi kia. Khi Người cầu nguyện xong, có một môn đệ thưa Người rằng: “Lạy Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện như Gioan đã dạy môn đệ ông”. Người nói với các ông:

“Khi các con cầu nguyện, hãy nói: ‘Lạy Cha, nguyện xin danh Cha cả sáng. Nước Cha trị đến. Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày. Và tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha mọi kẻ có nợ chúng con. Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ'”.

Và Người còn bảo các ông rằng: “Nếu ai trong các con có người bạn, giữa đêm khuya đến nói với người ấy rằng: ‘Anh ơi, xin cho tôi vay ba chiếc bánh, vì tôi có anh bạn đi đường ghé lại nhà tôi, mà tôi không có gì thết đãi anh ấy’. Và từ trong nhà có tiếng người ấy đáp: ‘Xin đừng quấy rầy tôi, vì cửa đã đóng, các con tôi và tôi đã lên giường nằm rồi, tôi không thể chỗi dậy lấy bánh cho anh được’. Thầy bảo các con, dù người đó không dậy vì tình bạn để lấy bánh cho người bạn, người đó cũng sẽ dậy, ít nữa là vì sự quấy rầy của người kia mà cho anh ta tất cả những gì anh ta cần.

“Và Thầy bảo các con: Các con hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ gặp, hãy gõ thì sẽ mở cho. Vì hễ ai xin thì được, ai tìm thì gặp, ai gõ thì sẽ mở cho.

“Người cha nào trong các con có đứa con xin bánh mà lại cho nó hòn đá ư? Hay nó xin cá, lại cho nó con rắn thay vì cá sao? Hay nó xin quả trứng, lại cho nó con bọ cạp ư? Vậy, nếu các con là những kẻ gian ác, còn biết cho con cái mình những của tốt, phương chi Cha các con trên trời sẽ ban Thánh Thần cho những kẻ xin Người”.

Ðó là lời Chúa.

Bài giảng chủ đề:

ÂN SỦNG VÀ LÒNG TIN

Lm. Giuse Lê Văn Quốc, SVD

Khởi đầu bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta nghe các môn đệ xin Chúa Giêsu dạy họ cầu nguyện, giống như ông Gioan đã dạy các môn đệ của ông. Và từ chính đôi môi của Chúa Giêsu, họ đã học được lời cầu nguyện phát xuất từ con tim của vị Thiên Chúa giàu lòng từ nhân. Chúa Giêsu dạy họ cầu nguyện với một tâm tình không theo bất cứ một nghi thức nào, nhưng với sự tin tưởng, tự tin và tương quan cá nhân mật thiết của một người con dành cho Cha là Đấng thấu hiểu và yêu thương con cái với một tình yêu không có biên bờ.

Một điều chắc chắn rằng “Kinh Lạy Cha” chính là lời cầu nguyện mà môi miệng chúng ta thường xuyên thốt lên trong cuộc sống thường ngày. Có những lúc chúng ta đọc với một tâm tình xúc động tột bậc, nhưng cũng có khi lời kinh vang lên như những âm thanh mà thiếu đi lòng xác tín và không thể diễn tả một ước nguyện sâu xa của tâm hồn.

Bởi thế, Chúa Nhật này chúng ta được chính Chúa Giêsu mời gọi mỗi người chúng ta sống lại tâm tình của Ngài trong những tháng ngày khi Người còn hiện diện giữa trần thế. Lời cầu nguyện mà Người dạy các môn đệ thân yêu chính là tâm tình và cảm nhận của Người dành cho Cha trong cuộc sống thường nhật giữa gian trần.

Hai tâm tình cần có mỗi khi đọc và nghe “Kinh Lạy Cha”: Một là, chúng ta có một Người Cha từ ái luôn ở bên mình để lắng nghe tiếng của con. Do vậy chúng ta phải luôn tôn vinh Cha trong từng giây phút đời mình. Hai là, chúng ta xác tín rằng những gì của Cha sẽ là của chúng ta; chúng ta sẽ được trao ban nếu điều chúng ta xin là cần thiết, nhất là đừng tham lam hay ỷ lại nhưng hãy cầu xin liên lỉ để diễn tả lòng tin không lay chuyển mà chúng ta đặt nơi Cha.

Ở tâm tình thứ nhất, chúng ta không cần bàn thêm bất cứ một lời nào, bởi vì đó là điều rõ ràng được nhận thấy suốt chiều dài của dòng lịch sử ơn cứu độ. Ở tâm tình thứ hai, mỗi người chúng ta cần xác quyết mạnh mẽ để luôn tự tin và can đảm trong cuộc sống thường ngày. Tự tin và can đảm bởi vì chúng ta sẽ luôn được no đủ để vượt qua những vui buồn giữa trần thế mà tiến bước về Nhà Cha. Tự tin vì mỗi lần chúng ta đến với Cha chúng ta trong lời cầu nguyện, chúng ta được nhắc nhớ rằng chính Cha đã nói với chúng ta trước: Con trai của ta, con luôn ở bên ta, và tất cả những gì của ta đều là của con (x. Lc 15, 31). Lời nói này không đưa chúng ta đứng vào một thái độ ỷ lại, nhưng tạo cho chúng ta sự tự tin và cảm nhận tình yêu để chúng ta vững bước ngay cả khi gian truân ập đến bủa vây.

Lời nói này của Cha không chỉ đảm bảo cho chúng ta một cuộc sống no đầy vật chất và ân phúc giữa trần gian, mà còn nói cho chúng ta biết điều quan trọng hơn hết rằng Nước Trời cũng sẽ là của con. Tuy nhiên, để đạt được, con cái tuyệt đối không được tham lam, ỷ lại để rồi biếng nhác đua đòi, nhưng là để cảm nhận tình Cha và tự tin tiến bước.

Bởi thế, khi chúng ta cảm nhận được tình Cha dành cho mình, chúng ta cũng phải trao ban nguồn tình ấy cho anh chị em, những người còn nợ chúng ta ân phúc hay vật chất trần thế. Với anh chị em, ta tha nhiều sẽ được yêu thương nhiều. Đối với Thiên Chúa, khi chúng ta nhận ra mình được tha thứ nhiều và trao ban nhiều, ta lại được thúc đẩy phải yêu mến nhiều hơn mỗi ngày.

Lời cầu nguyện mà Chúa Giêsu dạy, mặc dù nó diễn tả tâm tình và nhu cầu cá nhân, nhưng không bao giờ bị cô lập trong đơn côi. Khi chúng ta thưa rằng: “Lạy Cha chúng con …” thì ngay lập tức lời thưa này được lớn lên trong sự hiệp thông của các Kitô hữu. Trong Thánh Lễ, chúng ta mang lấy tâm tình này khi cùng với Chúa Giêsu Thánh Thể trên Bàn Thánh để dâng lên Thiên Chúa Cha lời kinh mà Chúa Giêsu đã dạy các môn đệ ngày xưa và cả chúng ta ngày nay.

Nguyện xin nguồn ân phúc của Thiên Chúa luôn tuôn đổ trên chúng ta là những người con luôn tin tưởng, tôn vinh Người trong từng giây phút đời mình.

 

Bài trướcĐệ Tử Viện Ngôi Lời Việt Nam và Mùa Hè 2019
Bài tiếp theoThường Niên – Tuần XVII – Năm C

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

The reCAPTCHA verification period has expired. Please reload the page.