Bài đọc 1: Hc 27,30-28,7 | Bài đọc 2: Rm 14,7-9
Tin Mừng: Mt 18,21-35
21 Bấy giờ, ông Phê-rô đến gần Đức Giê-su mà hỏi rằng: “Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần ? Có phải bảy lần không ?” 22 Đức Giê-su đáp: “Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy.” 23 Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. 24 Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng. 25 Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả nợ. 26 Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy: “Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết.” 27 Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. 28 Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: “Trả nợ cho tao !” 29 Bấy giờ, người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ: “Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh.” 30 Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. 31 Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện. 32 Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo: “Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, 33 thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao ?” 34 Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông. 35 Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình.”
Suy niệm
THA THỨ (Tu sĩ Carôlô Nguyễn Đình Giá, SVD)
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy tha thứ cho nhau. Giới răn yêu thương của Chúa Giêsu luôn gắn liền với sự tha thứ, nếu không giới răn yêu thương sẽ chưa thành toàn.
Yêu thương là tha thứ đến vô hạn. Bảy mươi lần bảy là con số yêu thương đến vô hạn. Đức Giêsu không nói rõ là tha đến mức nào, có hạn hay giới hạn. Sự vô hạn ở đây vừa là số lần tha thứ, vừa là đối tượng được tha thứ. Tha thứ cho những người chúng ta yêu thương thì dễ, nhưng để tha thứ cho kẻ thù, cho những người bất đồng với chúng ta thì không hề dễ chút nào. Nhưng thực tế cuộc sống cho thấy chúng ta luôn tự giới hạn sự tha thứ đối với người khác, bởi lẽ sự bất tín cứ lặp đi lặp lại sẽ khiến chúng ta mất kiên nhẫn. Sự tha thứ đến vô hạn được chính Đức Giêsu thực hiện trong cuộc tử nạn của mình: “Lạy Cha, xin hãy tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm”.
Sự tha thứ phải được đặt trong tương quan với tha nhân và Thiên Chúa. “Đi làm hòa” gợi lên một hành động cụ thể ra bên ngoài: “… thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình” (Mt 5,24). như thế, Đức Giêsu đòi buộc chúng ta phải thực hiện sự tha thứ bằng lòng chân thật, nghĩa là giải thoát chúng ta khỏi những cảm xúc hận thù, giận hờn, ghen ghét. Chúng ta phải tha thứ cho người khác bởi vì Thiên Chúa đã tha thứ cho chúng ta trước. Thiên Chúa đã chủ động tha thứ cho chúng ta một cách nhưng không, vô điều kiện và bằng hành động cụ thể đó chính là giá máu của Con Một đổ ra trên thập giá. Như vậy, tha thứ cho nhau là một hành động cần thiết để chúng ta cảm nghiệm được tình yêu của Chúa dành cho chúng ta.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn biết mang những điều tốt đẹp cho nhau, biết cảm thông và tha thứ cho nhau như Chúa đã yêu thương và tha thứ cho chúng con. Amen.
HẾT LÒNG THA THỨ… (Lm. GB. Nguyễn Hữu Duy, SVD)