LỜI SỐNG (Chúa Nhật, Tuần 15 TN – A)

0
121

Bài đọc 1: Is 55,10-11; Bài đọc 2: Rm 8,18-23

Tin mừng: Mt 13, 1-23

Ngày ấy, Chúa Giêsu ra khỏi nhà và đi đến ngồi ở ven bờ biển. Dân chúng tụ tập quanh Người đông đảo đến nỗi Người phải xuống thuyền mà ngồi, còn tất cả dân chúng thì đứng trên bờ. Và Người dùng dụ ngôn mà nói với họ nhiều điều.

Người nói: “Này đây, có người gieo giống đi gieo lúa. Trong khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim trời bay đến ăn mất. Có hạt rơi xuống trên đá sỏi, chỗ có ít đất, nó liền mọc lên, vì không có nhiều đất. Khi mặt trời mọc lên, bị nắng gắt, và vì không đâm rễ sâu, nên liền khô héo. Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc um tùm, nên nó chết nghẹt. Có hạt rơi xuống đất tốt và sinh hoa kết quả, có hạt được một trăm, có hạt sáu mươi, có hạt ba mươi. Ai có tai thì hãy nghe”.

Các môn đệ đến gần thưa Người rằng: “Tại sao Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ?” Người đáp lại: “Về phần các con, đã cho biết những mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không cho biết. Vì ai đã có, thì ban thêm cho họ được dư dật; còn kẻ không có, thì cái họ có cũng bị lấy đi. Bởi thế, Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ: vì họ nhìn mà không thấy, lắng tai mà không nghe và không hiểu chi hết. Thế mới ứng nghiệm lời tiên tri Isaia nói về họ rằng: “Các ngươi lắng tai nghe mà chẳng hiểu, trố mắt nhìn mà chẳng thấy gì. Vì lòng dân này đã ra chai đá, họ đã bịt tai nhắm mắt lại, kẻo mắt thấy được, tai nghe được, và lòng chúng hiểu được mà hối cải, và Ta lại chữa chúng cho lành”. Phần các con, phúc cho mắt các con vì được thấy; và phúc cho tai các con vì được nghe. Quả thật, Thầy bảo các con: Nhiều vị tiên tri và nhiều đấng công chính đã ao ước trông thấy điều các con thấy, mà không được thấy; mong ước nghe điều các con nghe, mà không được nghe.

“Vậy, các con hãy nghe dụ ngôn về người gieo giống: Kẻ nào nghe lời giảng về Nước Trời mà không hiểu, thì quỷ dữ đến cướp lấy điều đã gieo trong lòng nó: đó là kẻ thuộc hạng gieo dọc đường. Hạt rơi trên đá sỏi là kẻ khi nghe lời giảng, thì tức khắc vui lòng chấp nhận, nhưng không đâm rễ sâu trong lòng nó, đó là kẻ nông nổi nhất thời, nên khi cuộc bách hại, gian nan xảy đến vì lời Chúa, thì lập tức nó vấp ngã. Hạt rơi vào bụi gai, là kẻ nghe lời giảng, nhưng lòng lo lắng việc đời, ham mê của cải, khiến lời giảng bị chết nghẹt mà không sinh hoa kết quả được. Hạt gieo trên đất tốt, là kẻ nghe lời giảng mà hiểu được, nên sinh hoa kết quả đến nỗi có hạt được một trăm, có hạt sáu mươi, có hạt ba mươi”.


Suy niệm

TÂM HỒN KHÁT KHAO LỜI (Tu sĩ Antôn Ngô Văn Lâm, SVD)

Hạt giống đức tin, nền tảng của đời sống thiêng liêng không thể mọc lên từ một tâm hồn khô cằn sỏi đá. Nhưng nó sẽ nảy nở và phát triển trên một tâm hồn biết khát khao, cùng với những yếu tố nhân bản thiết yếu.

Điều này được Chúa Giêsu khẳng định qua bài Tin Mừng hôm nay khi Ngài kể về dụ ngôn người gieo giống. Hạt giống Nước Trời nếu rơi vào phần đất sỏi đá hay bụi gai, thì nó không thể phát triển, thậm chí bị bóp nghẹt và dần khô héo. Nhưng khi rơi vào phần đất tốt, nó liền phát triển và sinh hoa kết quả mỹ mãn. Qua dụ ngôn này, chúng ta có thể hiểu rằng, những yếu tố căn bản của đời sống tự nhiên nơi con người sẽ là tiền đề cần thiết để xây dựng đời sống tâm linh của mình. Vì thế, sống ngay thẳng, lương thiện là yếu tố đầu tiên để đón nhận và phát triển hạt giống đức tin. Sống lương thiện, ngay thẳng nghĩa là nhận biết những điều đúng, suy nghĩ và thực hành những điều lành, sẵn sàng bảo vệ và làm chứng cho sự thật, không vì lợi lộc hay sợ hãi mà chối bỏ chân lý. Chỉ khi ta mang trong mình một tâm hồn ngay thật, thì ta mới có khả năng tiến sâu vào đời sống thiêng liêng cách trọn lành. Đó chính là những chất dinh dưỡng cần thiết để cho hạt giống Lời Chúa lớn lên mỗi ngày. Ngược lại, nếu ta để cho tâm hồn chất chứa những gian dối, ấp ủ những mưu toan, thì chính ta đã biến tâm hồn mình trở thành hoang địa khô cằn, sỏi đá. Trên mảnh đất đó chỉ còn lại cỏ dại và gai góc mọc um tùm. Và cuối cùng, nếu hạt giống có được gieo vào, thì nó bị chính những thứ cỏ dại, gai góc nơi tâm hồn của ta bóp nghẹt.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết dành thời gian dọn dẹp, trau chuốt tâm hồn của mình mỗi ngày bằng sự cố gắng và hy sinh. Xin Chúa cho chúng con biết tưới gội và làm đẹp tâm hồn bằng những nhân đức thiêng liêng, để Lời Chúa gieo vào lòng chúng con được cắm rễ sâu và lớn lên mỗi ngày. Amen.

Bài trướcLỜI SỐNG (Thứ Bảy, Tuần 14 TN)
Bài tiếp theoChú Giải Tin Mừng Chúa Nhật XV Thường Niên, Năm A (Mt 13,1-9)