LỜI SỐNG (Thứ Hai Tuần 22 TN)

0
350

Tin Mừng: Lc 4,16-30

16 Rồi Đức Giê-su đến Na-da-rét, là nơi Người sinh trưởng. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày sa-bát, và đứng lên đọc Sách Thánh.

17 Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng: 18 Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, 19 công bố một năm hồng ân của Chúa.

20 Đức Giê-su cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong hội đường đều chăm chú nhìn Người. 21 Người bắt đầu nói với họ: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe.”

22 Mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người. Họ bảo nhau: “Ông này không phải là con ông Giu-se đó sao ?”

23 Người nói với họ: “Hẳn là các ông muốn nói với tôi câu tục ngữ: Thầy lang ơi, hãy chữa lấy mình! Tất cả những gì chúng tôi nghe nói ông đã làm tại Ca-phác-na-um, ông cũng hãy làm tại đây, tại quê ông xem nào!” 24 Người nói tiếp: “Tôi bảo thật các ông: không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình.”

25 Thật vậy, tôi nói cho các ông hay: vào thời ông Ê-li-a, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà goá ở trong nước Ít-ra-en; 26 thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà goá thành Xa-rép-ta miền Xi-đôn.

27 Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Ê-li-sa, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Ít-ra-en, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Na-a-man, người xứ Xy-ri thôi.” 28 Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ.

29 Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành -thành này được xây trên núi. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực. 30 Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.


 

Suy niệm

BIẾT VÀ TIN (Tu sĩ Phanxicô X. Dương Hữu Công, SVD)

Người ta vẫn thường nói: “Mỗi người có nhiều chỗ để đi, nhưng chỉ có một chốn để về, đó chính là quê hương”. Thế nhưng, lần trở về quê hương của Đức Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay lại là một kỷ niệm đáng buồn khi mọi người không đón nhận và tin vào Ngài.

Sau khi bắt đầu sứ vụ rao giảng và được nhiều người tôn vinh, Đức Giêsu trở về để loan báo Tin Mừng cho những người dân quê hương Ngài. Những lời Ngài giảng dạy thật tuyệt vời và khiến cho “mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người” (Lc 4,22. Thế nhưng, dù rằng thán phục nhưng họ lại tỏ ra hoài nghi và thiếu niềm tin vào Đức Giêsu: “Người này không phải là con ông Giuse sao?”. Bởi lẽ, họ nghĩ rằng họ biết quá rõ về thân thế của Ngài nên họ không thể tin rằng Ngài là Đấng Cứu Độ, là Con Thiên Chúa. Chỉ vì quá thân quen mà những người dân thành Nadarét đã khép kín lòng mình trong những thành kiến sẵn có và không nhận thấy những giá trị mới mẻ mà Tin Mừng mang đến. Chính vì thế, họ đã bỏ lỡ cơ hội quý báu để đón nhận Tin Mừng của Thiên Chúa.

Trải qua dòng lịch sử, Tin Mừng của Chúa vẫn luôn vang vọng đến mọi người khắp mọi nơi và mọi thời đại. Điều quan trọng là mỗi người sẽ đón nhận Tin Mừng đó như thế nào. Quả thật, Tin Mừng phải là điều gì mới mẻ có sức lôi cuốn và đáp ứng những khát vọng sâu xa của mỗi người. Muốn vậy, mỗi người cần phải khiêm nhường để đủ ngạc nhiên trước những kỳ công Chúa thực hiện và sẵn sàng mở lòng đón nhận những hồng ân mà Thiên Chúa ban tặng. Nếu không, Tin Mừng chỉ là những điều đã biết được lặp đi lặp lại và việc sống đạo chỉ như là một thói quen nhàm chán mà thôi.

Lạy Chúa, xin cho lòng chúng con luôn khát khao chờ mong và luôn biết mở rộng để đón nhận hạnh phúc và ơn cứu rỗi mà Chúa ban tặng cho cuộc đời của mỗi người chúng con. Amen.


 

HÔM NAY… (Lm. GB. Nguyễn Hữu Duy, SVD)


 

ĐÓN NHẬN – CHẤP NHẬN (Tu sĩ FX. Nguyễn Trung Tuyến, SVD)

Chúa Giêsu đến trần gian mang Tin Mừng cho loài người. Tin Mừng đó nếu ai chấp nhận thì sẽ được sống trong bình an hạnh phúc, và được trở lại làm con Thiên Chúa.

Thật vậy, thế giới này sẽ trở nên tốt đẹp biết bao, nó sẽ đầy tràn niềm vui, hạnh phúc và bình an nếu như mọi người chấp nhận và sống theo Tin Mừng của Thiên Chúa. Nhưng, than ôi! đã hơn hai ngàn năm Tin Mừng được Đức Giêsu rao giảng mà đến ngày nay, đâu đó trên trần gian này hàng ngày vẫn còn xảy ra những cảnh bạo lực bất công, những hận thù giết chóc, những hãm hiếp cướp bóc…Tất cả cũng chỉ vì con người đã không chấp nhận Thiên Chúa và gạt bỏ Tin Mừng yêu thương của Ngài ra khỏi cuộc sống của mình.

Chỉ khi chúng ta thật sự cảm nhận bằng con tim về Chúa Giêsu là ai, lúc đó chúng ta mới thật sự mở tâm hồn để cho Ngài ngự trị, chúng ta mới biết buông thả những bám víu của mình để đưa tay cho Ngài dẫn dắt. Những bám víu ở đây không chỉ là những tánh hư tật xấu cần phải bỏ, nhưng còn là những lo sợ, những sự bảo đảm không tồn tại chẳng hạn như sức khoẻ, công danh, tiền tài, v.v. Không phải là chúng ta không cần sức khoẻ hoặc tiền bạc, nhưng chúng ta đón nhận chúng như những món quà Thiên Chúa ban cho hôm nay, và chúng ta sống trong hiện tại với Ngài qua những món quà ấy. Những món quà ấy Thiên Chúa ban không phải để cho chúng ta giữ cho chính mình, nhưng để giúp chúng ta sống và làm sáng tỏ hình ảnh của Ngài trong ta.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con và những người đang sống trong đam mê tội lỗi biết thức tỉnh để tìm về với Chúa. Vì chỉ có Chúa mới là hạnh phúc đích thực của cuộc đời chúng con mà thôi. Amen.

Bài trướcGiao hữu Bóng đá: Gx. Ngọc Thủy vs. Thỉnh viện Ngôi Lời | 03/09/2023
Bài tiếp theoLỜI SỐNG (Thứ Ba, Tuần 22 TN)