LƯƠNG THỰC PHẦN XÁC VÀ LƯƠNG THỰC PHẦN HỒN (8/8, Chúa Nhật 19 TN-B)

0
693

Các bài đọc: 1V 19,4-8; Ep 4,30-5,2; Ga 6,41-52

Bài giảng của linh mục F.X. Nguyễn Tất Đạt, SVD

Từ ngàn xưa và cho đến ngày nay, thức ăn, của uống vẫn là nhu cầu thiết yếu không chỉ để sinh tồn, mà con người đã không ngừng ao ước được ăn uống loại thực phẩm gì để có thể trường sinh bất tử. Ngày nay, dù ngành y khoa đã tiến bộ, người ta đã tìm thấy những phương thuốc quý, nhưng nó cũng chỉ có thể kéo dài tuổi thọ và rồi cuối cùng con người vẫn phải đối diện với cái chết.

Lương Thực Phần Xác

Lúc tôi còn bé, gia đình thường giao cho tôi nhiệm vụ là đưa cơm vào rẫy cho bố và các anh chị vào mỗi buổi trưa. Một buổi trưa nọ, tôi xách giỏ cơm đi qua chiếc cầu gỗ, không may bị trượt chân và cả người lẫn giỏ cơm tỏm xuống nước. Kết cục là bố và các anh chị phải bỏ dỡ công việc vì không có gì ăn nên không thể tiếp tục công việc.

Anh chị em thân mến, sách các Vua quyển thứ nhất cũng nói lên tầm quan trọng của lương thực trong hành trình của tiên tri Êlia tiến tới núi Khôrép. Sau khi ông đã có một cuộc chiến đấu anh dũng với bốn trăm năm mươi ngôn sứ của thần Baan và ông đã chiến thắng. Nhưng chính vì chiến thắng, ông bị hoàng hậu săn đuổi, phải chạy trốn vào sa mạc. Hôm nay, đói khát đến rả người, vị tiên tri dũng mãnh rồi cũng cảm thấy mệt mỏi rã rời, mất hết sức lực thể chất lẫn tinh thần. Chẳng thiết sống, ông xin Chúa cất mình ra khỏi thế gian này để được an nghỉ trong Chúa. Nhưng Chúa sai thiên thần đem bánh và nước cho ông. Nhờ lương thực đó mà vị tiên tri có sức khỏe thể xác và tinh thần, hầu tiếp tục hành trình vượt qua sa mạc bốn mươi đêm ngày tới Khôrép, là núi của Thiên Chúa (x. 1V 19,8).

Lương Thực Phần Hồn

Cũng như tiên tri Êlia nhờ có lương thực để hồi sinh và kết thúc hành trình, đời sống Kitô hữu cũng là một hành trình đi về với Thiên Chúa, trong hành trình đó ta phải vượt qua biết bao khó khăn thử thách, và có thể sẽ làm ta mệt mỏi, chán nản không đủ sức để tiếp bước nếu không có lương thực bồi dưỡng.

Hôm nay, Chúa Giêsu giới thiệu cho chúng ta một thứ lương thực mới, không như manna mà cha ông chúng ta đã “ăn trong sa mạc nhưng đã chết”, nhưng là một thứ “bánh từ trời xuống để ai ăn thì khỏi phải chết” (Ga 6,50). Lương thực ấy, chính là Thịt và Máu Chúa Kitô: “Tôi là bánh trường sinh. Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Bánh tôi ban tặng chính là thịt tôi đây. Ai không ăn thịt và uống máu Con Người, không có sự sống nơi mình. Ai ăn thì được sống muôn đời và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết” (Ga 6,44).

Qua lời giới thiệu, Chúa Giêsu đã cho chúng ta biết về thân thế và sứ vụ của Ngài trong chương trình cứu chuộc của Thiên Chúa: Người Con ở cùng Người Cha. Chắc chắn Người Con biết rõ về Người Cha, Người Con biết rõ rằng “hết mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy dỗ”; do đó, ai nghe và đón nhận giáo huấn Người Cha, thì sẽ đến với Người Con. Nếu Người Cha không lôi kéo người ấy, thì chẳng ai đến được với Người Con; và ai đến được với Người Con, thì Nguời Con sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau hết. Người Con từ trời xuống thế gian theo ý của Người Cha. Người Con tự hiến tế đã trở thành bánh trường sinh bằng chính thịt và máu mình. Ai tin, và ăn thứ bánh hằng sống Người Con ban cho sẽ được sống đời đời.

Chúa Giêsu là hình ảnh của Thiên Chúa vô hình. Chỉ trong Ngài, con người mới thấy được Thiên Chúa như lời Ngài đã nói: “Không phải là đã có ai thấy Chúa Cha đâu, nhưng chỉ có Đấng từ nơi Thiên Chúa mà đến, chính Đấng ấy đã thấy Chúa Cha” (Ga 6,46).

Vì Chúa Giêsu và Chúa Cha là một; cho nên, nếu muốn được sống đời sống thần linh, chúng ta phải sống bằng chính sự sống của Chúa Giêsu, phải được nuôi dưỡng bằng chính Thịt và Máu Ngài: “Ai ăn thịt và uống máu tôi thì ở lại trong tôi và tôi ở lại trong người ấy như tôi sống nhờ Chúa Cha”.

Chúa Giêsu là “bánh từ trời xuống”, bánh được ban xuống cho con người để lôi kéo con người lên với Chúa Cha. Chúng ta tiếp nhận Thịt và Máu Chúa Giêsu là để được đón nhận tình yêu của Thiên Chúa, được sống kết hợp với Ngài.

Sẽ không được sống đời đời, sẽ không có sự sống đích thực, sẽ không được sống lại trong ngày sau hết, nếu không ăn thịt và uống máu Con Người: “Ai không ăn thịt và uống máu Con Người, không có sự sống nơi mình. Ai ăn thì được sống muôn đời và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết.”

Và sẽ không đến được với Con Người, nếu không đón nhận giáo huấn của Chúa Cha, không tin vào Con Người, không tin vào tình yêu Thiên Chúa: “Vậy phàm ai nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha, thì sẽ đến với tôi” (Ga 6,45). Và “ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy Người Con và tin vào Người Con thì được sống muôn đời và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. Thật, tôi bảo thật các ông, ai tin thì được sự sống đời đời” (Ga 6,47).

Thiên Chúa mà chúng ta quy tụ nhân danh Chúa Giêsu Kitô không chỉ là đích đến của cuộc hành trình về Nhà Cha mà Ngài còn là người bạn đồng hành, là một lương thực cần thiết trên con đường lữ hành ấy. Điều kiện đến với Người Con để được sống đời đời là tin và phó thác vào Thiên Chúa và tuân giữ các giới răn của Ngài.

Trong cuộc hành trình tiến về núi Thiên Chúa, có những lúc, những giai đoạn chúng ta sẽ gặp những khó khăn, chán nản, thất vọng, cô đơn như trường hợp của ngôn sứ Êlia. Nhưng những ai tin tưởng phó thác vào tình yêu Thiên Chúa, Ngài sẽ luôn quan phòng và không để họ thoát khỏi tình yêu của Ngài.

Chúng ta đã có một thứ lương thực trường sinh cho cuộc hành trình đi về với Chúa Cha: Đó là Thịt máu Chúa Kitô trong phép Thánh Thể. Khi đón nhận Bánh Hằng Sống là lãnh nhận tình yêu của Thiên Chúa và từ đó chúng ta ý thức để làm lan tỏa đến tha nhân hầu đưa mọi người về với Ngài. Amen.

Bài trướcNhóm CTV Truyền giáo Ngôi Lời mùa COVID-19
Bài tiếp theoBế mạc kỷ niệm 125 năm Dòng Ngôi Lời hiện diện tại PNG (1896-2021)