Lời Chúa + Bài giảng Lễ Vọng Phục Sinh – Năm A

0
953

Bài đọc: St 1,1–2,2

Bài đọc: St 22,1-18

Bài đọc: Xh 14,15–15,1a

Bài đọc: Is 54,5-14

Bài đọc: Is 55,1-11

Bài đọc: Br 3,9-15.32–4,4

Bài đọc: Rm 6,3-11

Tin Mừng: Mt 28,1-10

“Ngài đã sống lại và sẽ đến xứ Galilêa”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Qua chiều ngày Sabbat, khi ngày thứ nhất trong tuần vừa tảng sáng, Maria Mađalêna và bà Maria khác đến thăm mồ. Bỗng chốc đất chuyển mạnh vì Thiên Thần Chúa từ trời xuống và đến lăn tảng đá ra, rồi ngồi lên trên đó. Mặt Người sáng như chớp và áo Người trắng như tuyết. Vì thế những lính canh khiếp đảm run sợ và hầu như chết. Nhưng Thiên Thần lên tiếng và bảo các người nữ rằng: “Các bà đừng sợ. Ta biết các bà tìm Chúa Giêsu, Người đã chịu đóng đinh. Người không có ở đây vì Người đã sống lại như lời Người đã nói. Các bà hãy đến mà coi nơi đã đặt Người và đi ngay bảo các môn đệ Người rằng: Người đã sống lại, và kìa Người đến xứ Galilêa trước các ông: Ở đó các ông sẽ gặp Người. Ðây Ta đã báo trước cho các bà hay”.

Hai bà vội ra khỏi mồ, vừa sợ lại vừa hớn hở vui mừng, chạy báo tin cho các môn đệ Người. Và này Chúa Giêsu đón gặp các bà, Người nói: “Chào các bà”. Các bà liền lại gần ôm chân Người và phục lạy. Bấy giờ Chúa Giêsu bảo: “Các bà đừng sợ. Hãy đi báo tin cho các anh em Ta phải trở về Galilêa, rồi ở đó, họ sẽ gặp Ta”.

Ðó là lời Chúa.

Bài giảng chủ đề: 

NIỀM TIN VÀ HY VỌNG

Lm. Giuse Lâm Văn Việt, SVD

Thực tại cuộc sống mà con người mỗi ngày phải đối diện, đó là cái chết. Rõ ràng chẳng ai mong đón nhận cái chết cả vì thường tình người ta vẫn cho rằng chết là hết. Con người hoàn toàn vô vọng trước cái chết. Đứng trước cái chết con người như buông xuôi tất cả.

Những người Do Thái thời Chúa Giêsu, những người thân tín với Chúa Giêsu và đặc biệt là các môn đệ của Chúa Giêsu – những người cùng ăn, cùng uống, cùng đi rao giảng với Chúa Giêsu – đã chứng kiến, đã phải đối diện với cái chết của Chúa Giêsu. Lẽ dĩ nhiên là họ cũng vô vọng trước cái chết của Thầy mình. Thế nhưng, sự thật lại khác với những gì người ta suy nghĩ, hay tiên đoán. Chúa Giêsu đã phục sinh.

Chúa đã phục sinh. Đó là nền tảng của niềm tin và niềm hy vọng của mỗi người Kitô hữu chúng ta. Thánh Phaolô đã nói rất chí lý rằng: “Nếu Đức Kitô đã không trỗi dậy, thì lòng tin của anh em thật hão huyền, và anh em vẫn còn sống trong tội lỗi của anh em. Hơn nữa, cả những người đã an nghỉ trong Đức Kitô cũng bị tiêu vong. Nếu chúng ta đặt hy vọng vào Đức Kitô chỉ vì đời này mà thôi, thì chúng ta là những kẻ đáng thương hơn hết mọi người” (1 Cr 15,17-19). Vì thế, ngài khẳng định rằng: “Nhưng không phải thế! Đức Kitô đã trỗi dậy từ cõi chết, mở đường cho những ai đã an giấc ngàn thu” (1 Cr 15,20).

Hôm nay, Giáo Hội cử hành mầu nhiệm Phục Sinh nhằm hiện tại hóa biến cố Chúa sống lại cho mỗi người chúng ta. Chúng ta đã trải qua 40 ngày của Mùa Chay là thời gian chuẩn bị cho sự Phục Sinh bằng ăn năn sám hối, hãm mình đền tội, thực thi bác ái. Giờ đây chúng ta mừng lễ Phục Sinh. Chúng ta vui mừng vì Chúa Kitô sống lại từ cõi chết, chúng ta cũng hân hoan vì đã hứa cho chúng ta được sống lại với Người.

Tin Mừng Mátthêu hôm nay cho chúng ta biết: Chúa đã sống lại thật, bằng chứng là ngôi mộ trống, bằng chứng là có Thiên Thần báo tin, bằng chứng là Chúa đã hiện ra với bà Maria Mácđala và một bà khác cũng tên là Maria, khi họ đi viếng mộ (Mt 28,1).

Trước ngôi mộ trống, xác Chúa không còn nữa; trước sự lạ lùng của mầu nhiệm Phục Sinh, các bà cũng hoảng sợ và có ý nghĩ muốn trốn đi. Nhưng khi thức tỉnh, với niềm tin xác tín, các bà đã đi báo tin vui cho các môn đệ. Tâm thức của các bà giờ đây chỉ còn là một Đức Giêsu “Đấng đã phục sinh”.Người chịu đóng đinh, chết và chôn trong mồ, nhưng nay đã sống lại. Người hiện ra, gặp gỡ, tiếp xúc trước hết với mấy phụ nữ, rồi các Tông Đồ, các môn đệ, và tất cả chúng ta ngày hôm nay.

Qua bài Tin Mừng hôm nay, Giáo Hội một lần nữa muốn mỗi người chúng ta ý thức và xác tín vào việc Chúa Phục Sinh để cùng nhau tin tưởng, vui mừng và hy vọng vào sự phục sinh của mỗi người chúng ta trong ngày sau hết.

Chúng ta tin vì lời Chúa đã báo trước, và hôm nay điều đó đã trở thành hiện thực.Hôm nay một ánh sáng mới, một sinh khí mới, một mầm sống mới đã đến với mỗi người chúng ta, như dòng nước trường sinh tươi mát làm dịu bớt những nỗi đau, những hụt hẫng của cuộc đời. Chúng ta vui mừng vì sức mạnh của ánh sáng vinh quang Phục Sinh đã chiếu sáng cho những người đau khổ nghèo hèn, những người bị tù đày, những người đang sống trong bóng tối thất vọng; tất cả từ nay được sống trong vui tươi hạnh phúc. Chúng ta hy vọng vì cuộc đời mỗi người từ nay có Chúa Phục Sinh cùng đồng hành và Thần Khí Chúa giúp ta sống trong bình an, hạnh phúc.

Nhìn vào cuộc đời của mỗi người chúng ta: ngày qua ngày vẫn còn đó những nỗi buồn, vẫn còn đó những khổ ải, vẫn còn đó những thất vọng. Nhiều khi chúng ta nếm cảm những thất bại đau đớn, chúng ta muốn buông xuôi, y như ngôi mộ đã được một tảng đá niêm phong lại, chẳng còn gì để hy vọng, ngoài một niềm nuối tiếc khôn nguôi. Nhưng “tảng đá đã lăn ra khỏi mộ”! Chính Thiên Chúa đã lăn tảng đá ra khỏi mộ Đức Giêsu, thì Ngài cũng lăn được những tảng đá đang chắn cuộc đời chúng ta lại, miễn là chúng ta đừng nhất định bám cứng vào những tảng đá đó. Như một bài giảng được gán cho thánh Gioan Kim Khẩu (334-407), có đoạn viết: “Xin đừng có một ai buồn sầu về sự nghèo khó của mình, bởi vì Vương Quốc đã hiện ra cho tất cả mọi người; xin đừng có một ai than thở về các lỗi lầm của mình, bởi vì ơn tha thứ đã trào vọt ra từ ngôi mộ; xin đừng có một ai sợ hãi cái chết, bởi vì cái chết của Đấng Cứu thế đã giải thoát chúng ta. Người đã tiêu diệt cái chết, Đấng mà cái chết đã bóp nghẹt, Người đã tước đoạt hỏa ngục, Đấng đã xuống âm phủ…”

Vậy, niềm tin vào Chúa Phục Sinh sẽ giúp gì cho chúng ta?

Niềm tin phục sinh giúp chúng ta vượt qua được thử thách, đau khổ, nếu chúng ta biết nhìn lên Thánh Giá mà nhớ lại rằng chính Đức Giêsu Kitô cũng đã trải qua đau khổ, thất bại, đòn vọt, chịu đội mão gai và chết nhục nhã trên Thánh Giá mới bước vào vinh quang Phục Sinh. Những lúc đó, ánh sáng Phục Sinh sẽ len lỏi vào cõi lòng của chúng ta. Niềm hy vọng Phục sinh sẽ vụt lên trong tâm hồn của chúng ta, giúp chúng ta vượt qua được những thử thách, đau khổ trong cuộc sống.

Niềm tin phục sinh giải thoát chúng ta khỏi tội: như Thánh Phaolô mời gọi chúng ta: “Anh em hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Kitô đang ngự bên hữu Thiên Chúa” (Cl 3,1). Tìm kiếm những gì thuộc thượng giới là gì nếu không phải là tâm trí luôn hướng về niềm hạnh phúc Thiên Đàng. Khi chúng ta nghĩ tới hạnh phúc Thiên Đàng, nghĩ tới sự sống lại, chắc chắn chúng ta sẽ chống trả được những cơn cám dỗ, tránh xa được những thói hư tật xấu, đam mê tội lỗi. Nếu có sa ngã phạm tội thì nhờ hướng tới hạnh phúc Thiên Đàng mà chúng ta quyết tâm thống hối ăn năn những tội lỗi của mình để làm hoà cùngThiên Chúa.

Niềm tin phục sinh giúp chúng ta biết sống tha thứ, yêu thương mọi người hơn: Khi chúng ta bị bỏ vạ cáo gian, bị đánh đập, bị ghét bỏ, bị lên án, bị đối xử tệ bạc bất công, chúng ta không phàn nàn kêu trách, không trả thù, trái lại yêu thương, cầu nguyện, lấy ơn đền oán là chúng ta đang hướng tới sự Phục Sinh của Chúa.

Như vậy, niềm tin và niềm hy vào sự Phục Sinh rất quan trọng và cần thiết đối với mỗi người chúng ta. Tin vào sự Phục Sinh sẽ giúp chúng ta vượt qua được mọi đau khổ, chống trả được các chước cám dỗ, giải thoát khỏi tội lỗi vàdễ dàng chấp nhận những thiệt thòi mà người khác gây nên cho mình. Tin vào sự Phục Sinh giúp chúng ta cố gắng sống tốt hơn, tha thứ và yêu thương mọi người hơn.

Xin Chúa Phục Sinh luôn đồng hành, hiện diện trong cuộc đời mỗi người để chớ gì cuộc đời mỗi người chúng ta được liên kết nên một, gắn vào thân thể phục sinh nhiệm mầu của Chúa, để những nỗi buồn trở thành niềm vui, những khổ ải, thất vọng trở thành niềm hy vọng. Và với niềm tin, sự xác tín vào Chúa Phục Sinh,từ nay mỗi người chúng ta sẽ trở nên những con người mới, như lời khuyên của thánh Phaolô Tông Đồ (x. Ep 4,22-24).

Ước gì niềm vui, niềm hy vọng và niềm tin vào Chúa Phục Sinh của mỗi người chúng ta được thể hiện bằng hành động qua từng ngày sống. Xin cho mỗi người chúng taluôn xác tín rằng mỗi lần chúng ta trở về sau những lầm lỗi, là chúng ta đang phục sinh với Chúa. Mỗi lần chúng ta tin tưởng sau những lần phản bội niềm tin, là chúng ta đang sống lại với Người. Mỗi lần chúng ta tiếp tục cố gắng sau những lần thất bại đắng cay, là chúng ta đang ra khỏi mồ trống. Xin Chúa giúp chúng ta biết mở rộng tâm hồn để đón nhận ân sủng Phục Sinh của Chúa.[1]

[1]http://www.dmhcg.org/CustomLinkModule/LinkContent.aspx?ItemID=5456&mid=88&pageid=0 – Truycậpngày 25/10/2016.

Bài trướcTrực tuyến Đại hội Giới trẻ Mùa Chay 2017 (Chúa Nhật Lễ Lá 9-4-2017)
Bài tiếp theoLời Chúa + Bài giảng Chúa Nhật Phục Sinh – Năm A

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây