Lời Chúa + Bài giảng Chúa Nhật 5 Mùa Chay – Năm C

0
347

Bài Ðọc I: Is 43, 16-21

“Ðây Ta sẽ làm lại những cái mới và sẽ cho dân Ta nước uống”.

Trích sách Tiên tri Isaia.

Chúa là Ðấng mở đường dưới biển, mở lối đi dưới dòng nước; Chúa là Ðấng dẫn dắt xe, ngựa, quân binh và dũng sĩ. Tất cả đều ngủ và không chỗi dậy nữa; chúng bị ngộp thở và tắt đi như tim đèn. Người phán: “Các ngươi đừng nhớ đến dĩ vãng, và đừng để ý đến việc thời xưa nữa. Ðây Ta sẽ làm những cái mới và giờ đây chúng sẽ xuất hiện, như các ngươi sẽ biết; Ta sẽ mở đường trong hoang địa, và khai sông nơi đất khô khan. Thú đồng, muông rừng và chim đà sẽ ca tụng Ta, vì Ta đã làm cho hoang địa có nước và đất khô khan có sông, để dân yêu quý của Ta có nước uống; Ta đã tác tạo dân này cho Ta, nó sẽ ca ngợi Ta”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 125, 1-2ab. 2cd-3. 4-5. 6

Ðáp: Chúa đã đối xử đại lượng với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ hân hoan (c. 3).

Xướng: 1) Khi Chúa đem những người Sion bị bắt trở về, chúng tôi dường như người đang mơ, bấy giờ miệng chúng tôi vui cười, lưỡi chúng tôi thốt lên những tiếng hân hoan. – Ðáp.

2) Bấy giờ dân thiên hạ nói với nhau rằng: Chúa đã đối xử với họ cách đại lượng. Chúa đã đối xử đại lượng với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ hân hoan. – Ðáp.

3) Lạy Chúa, xin hãy đổi số phận chúng con, như những dòng suối ở miền nam. Ai gieo trong lệ sầu, sẽ gặt trong hân hoan. – Ðáp.

4) Thiên hạ vừa đi vừa khóc, tay mang thóc đi gieo. Họ trở về trong hân hoan, vai mang những bó lúa. – Ðáp.

Bài Ðọc II: Pl 3, 8-14

“Vì Ðức Kitô, tôi đành chịu thua thiệt trong mọi sự, và tôi trở nên giống Người trong sự chết”.

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Philipphê.

Anh em thân mến, tôi coi tất cả mọi sự như thua thiệt trước cái lợi tuyệt vời là được biết Ðức Giêsu Kitô, Chúa tôi. Vì Người, tôi đành chịu thua thiệt, và coi mọi sự như phân bớn, để lợi được Ðức Kitô, và được ở trong Người, không phải do sự công chính của tôi dựa vào lề luật, nhưng do sự công chính bởi tin Ðức Giêsu Kitô: sự công chính bởi Thiên Chúa là sự công chính bởi đức tin để nhận biết Người và quyền lực phục sinh của Người, để thông phần vào sự đau khổ của Người và trở nên giống Người trong sự chết, với hy vọng từ cõi chết được sống lại.

Không phải là tôi đã đạt đến cùng đích, hoặc đã trở nên hoàn hảo, nhưng tôi đang đuổi theo để chiếm lấy, bởi vì chính tôi cũng đã được Ðức Giêsu Kitô chiếm lấy. Anh em thân mến, chính tôi chưa tin rằng tôi đã chiếm được, nhưng tôi đinh ninh một điều là quên hẳn đàng sau, mà hướng về phía trước, tôi cứ nhắm đích đuổi theo để đoạt giải ơn kêu gọi Thiên Chúa đã ban từ trời cao trong Ðức Giêsu Kitô.

Ðó là lời Chúa.

Câu Xướng Trước Phúc Âm: Ga 8, 12b

Chúa phán: “Ta là sự sáng thế gian, ai theo Ta, sẽ được ánh sáng ban sự sống”.

Phúc Âm: Ga 8, 1-11

“Ai trong các ngươi sạch tội, hãy ném đá chị này trước đi”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu lên núi cây dầu. Và từ sáng sớm, Người lại vào trong đền thờ. Toàn dân đến cùng Người, nên Người ngồi xuống và bắt đầu giảng dạy. Lúc đó, luật sĩ và biệt phái dẫn đến Người một thiếu phụ bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình, và họ đặt nàng đứng trước mặt mọi người. Họ hỏi Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, thiếu phụ này bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình, mà theo luật Môsê, hạng phụ nữ này phải bị ném đá. Còn Thầy, Thầy dạy sao?” Họ nói thế có ý gài bẫy Người để có thể tố cáo Người. Nhưng Chúa Giêsu cúi xuống, bắt đầu lấy ngón tay viết trên đất. Vì họ cứ hỏi mãi, nên Người đứng lên và bảo họ: “Ai trong các ngươi sạch tội, hãy ném đá chị này trước đi”. Và Người ngồi xuống và lại viết trên đất. Nghe nói thế, họ rút lui từng người một, bắt đầu là những người nhiều tuổi nhất, và còn lại một mình Chúa Giêsu với người thiếu phụ vẫn đứng đó. Bấy giờ Chúa Giêsu đứng thẳng dậy và bảo nàng: “Hỡi thiếu phụ, những người cáo chị đi đâu cả rồi? Không ai kết án chị ư?” Nàng đáp: “Thưa Thầy, không có ai”. Chúa Giêsu bảo: “Ta cũng thế, Ta không kết tội chị. Vậy chị hãy đi, và từ nay đừng phạm tội nữa”.

Ðó là lời Chúa.

Bài giảng chủ đề:

TÔI KHÔNG LÊN ÁN CHỊ ĐÂU

Lm. Phêrô Hồ Hà Tiến Nam, SVD

Theo luật tự nhiên, người phạm tội thì đáng bị lên án và đáng bị kết án tùy theo mức độ. Cách riêng đối với xã hội Do Thái lúc bấy giờ, theo luật Môsê, trường hợp phạm tội ngoại tình thì phải bị phán quyết với án tử hình, bằng hình thức ném đá cho đến khi chết. Thế nhưng, khi được đám đông luật sĩ và biệt phái xin ý kiến để xét xử người phụ nữ ngoại tình, đồng thời như một cách để cài bẫy và lên án, thì Chúa Giêsu lại không đưa ra một bản án nào, dù nặng hay nhẹ; trái lại Ngài đã gần như dành cho người phụ nữ phạm tội ngoại tình một phán quyết trắng án. Tại sao vậy? Phải chăng, Chúa Giêsu không hiểu gì về luật, hoặc phải chăng Ngài đang dung túng cho tội lỗi và dễ dãi đối với tội nhân?

Và vì sao Chúa Giêsu lại bảo với người phụ nữ ngoại tình rằng: “Tôi không lên án chị đâu” ?

Đứng trên khía cạnh của luật thì đúng là người phụ nữ này đã phạm tội ngoại tình, nên đáng phải chịu hậu quả là một hình phạt theo luật. Thế nhưng, đứng trên bình diện khác theo cái nhìn tình yêu của Chúa Giêsu thì người phụ nữ ấy đáng nhận được sự bao dung và tha thứ. Với tư cách là một “thẩm phán”, Ngài đã dùng “chiếc bàn cân tòa án” để đặt tất cả lên trên bằng cách nói với đám đông rằng“ai trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá mà ném người phụ nữ này trước đi” (Ga 8,7). Chúa Giêsu không cố tình lên án ai cả, nhưng Ngài chỉ muốn nhắc nhở mọi người cùng tỉnh thức để nhận ra mình là ai, là người như thế nào, và mình có thật sự xứng đáng và có đủ tư cách để lên án tha nhân hay không.

Nhiệm vụ của vị thẩm phán là đưa ra một phán quyết về những điều đúng sai dựa theo luật. Thế nhưng, Chúa Giêsu lại để cho lương tâm mỗi người tự đưa ra phán quyết của mình. Khi thinh lặng và viết trên đất, Ngài đã để cho mỗi người tự lắng nghe chính trái tim mình, đối diện với lòng mình, nhận ra những bất toàn tội lỗi của mình; đồng thời Ngài cho thấy sự thấu hiểu và cảm thông mà Ngài dành cho người phụ nữ ngoại tình. Ngài đòi buộc người ta phải chọn lựa hoặc kết án kẻ tội lỗi, mà họ cũng thấy mình trong đó, hoặc là tỏ tình thương, lòng bao dung và sự tha thứ như Ngài; chọn kết án để cũng bị Thiên Chúa kết án, hay chọn tha thứ để được Thiên Chúa thứ tha.

Hơn nữa, Chúa Giêsu cố tình cho đám đông nhận biết rằng, họ là những kẻ chỉ biết Lề Luật. Tuy Lề Luật có thể giúp cho con người, cho xã hội, cho tập thể và cho cá nhân được tốt hơn, nhưng nếu vì quá nặng và câu nệ Lề Luật, hoặc có khi nhân danh Lề Luật để làm hại nhau thì Lề Luật mất đi thiện ích của nó. Thánh Phaolô trong thư gửi cho Galát đã nói: “Anh em mà tìm sự công chính trong Lề Luật, là anh em đoạn tuyệt với Đức Kitô và mất hết ân sủng” (Gl 5,4). Từ trong Lề Luật, Chúa Giêsu muốn mở ra cho họ và cho chính chúng ta một cái nhìn, một hướng giải quyết và một cánh cửa mới bằng sự bao dung và tha thứ: “Tôi cũng vậy, tôi không lên án chị đâu! Thôi chị cứ về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa!”.

Tuy Tin Mừng không nói gì thêm về người phụ nữ phạm tội ngoại tình này, nhưng có lẽ cuộc đời chị đã rẽ qua một cuộc sống mới, với tâm hồn mới sau khi đã nhận được tình thương và sự bao dung của Thầy Giêsu; Ngài đã không chỉ cứu mạng sống và nhân phẩm của chị mà còn cứu lấy linh hồn chị nữa. Cũng giống như thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, sau khi phục hồi sức khỏe vì bị ám sát, đã đến tận nhà lao để nắm lấy tay và nói lời tha thứ cho kẻ đã cầm súng cố giết hại mình, để rồi từ đó, phạm nhân đã không còn tiếp tục với một con người như xưa là đố kỵ, thù ghét, nhưng đã trở thành một người mới nhờ tình thương và sự tha thứ. Thiết nghĩ, nếu không nhờ lòng bao dung tha thứ của thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, thì chàng trai đó đã không còn cơ hội được tiếp tục sống những tháng ngày bình an, hoặc có thể đã phải sống lâu năm trong nhà lao, vì đó là Luật.

Bài Tin Mừng về người Phụ nữ ngoại tình không còn mới mẻ đối với những tín hữu Kitô. Tuy nhiên, đối với bản thân tôi thì nó luôn mới, bởi lẽ, mỗi lần được đọc hoặc nghe lại, tôi cảm thấy mình vẫn còn là hiện thân của những nhân vật trong Tin Mừng, có khi là người phụ nữ ngoại tình, và có khi là người ném đá. Vì đã hơn một lần, tôi nhận được lòng thương xót và bao dung của Thiên Chúa qua tình thuơng mà anh em và tha nhân dành cho tôi, nhưng tôi lại đáp trả thiếu nhân ái. Bởi vậy, tôi thấy mình còn thiếu tha nhân một món nợ ân tình. Tôi luôn thiếu nợ với câu nói mà Chúa luôn thì thầm với tôi: “Tôi không lên án bạn đâu”.

 

Bài trướcĐài Chân Lý Á Châu phỏng vấn Đức Giám mục Phêrô Nguyễn Văn Đệ
Bài tiếp theoMùa Chay – Tuần V – Năm C

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

The reCAPTCHA verification period has expired. Please reload the page.