Lời Chúa + Bài giảng Chúa Nhật 32 Thường Niên – Năm B

0
631

Bài Ðọc I: 1 V 17, 10-16

“Bà goá lấy bột làm một cái bánh nhỏ, rồi mang đên cho ông Êlia”.

Trích sách Các Vua quyển thứ nhất.

Trong những ngày ấy, tiên tri Êlia chỗi dậy lên đường đi Sarephta. Khi ông đến trước cửa thành, ông thấy một quả phụ đang lượm củi; ông gọi bà và nói với bà rằng: “Xin đem cho tôi một ít nước trong bình để tôi uống”. Ðương lúc bà đi lấy nước, ông gọi lại mà nói: “Xin cũng mang cho tôi một miếng bánh”.

Bà thưa: “Có Chúa là Thiên Chúa hằng sống chứng giám: Tôi không có sẵn bánh, tôi chỉ còn một nắm bột trong hũ với một ít dầu trong bình. Này đây tôi lượm vài que củi về nấu cho tôi và con trai tôi ăn, rồi chết thôi”.

Êlia trả lời bà rằng: “Bà đừng lo, cứ đi và làm như bà đã nói. Nhưng, với chút bột ấy trước hết hãy làm cho tôi một cái bánh nhỏ, đem ra đây cho tôi, sau đó hãy làm cho bà và con trai bà. Vì Chúa là Thiên Chúa Israel truyền rằng: ‘Hũ bột sẽ không cạn và bình dầu sẽ không vơi đi cho đến ngày Chúa cho mưa xuống trên mặt đất'”.

Bà đi làm theo lời ông Êlia; chính ông và bà cùng cả nhà đều đủ ăn; từ ngày đó hũ bột không cạn và bình dầu không vơi như lời Chúa đã dùng Êlia mà phán.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 145, 7. 8-9a. 9bc-10

Ðáp: Linh hồn tôi ơi, hãy ngợi khen Chúa! (c. 1).

Xướng: 1) Thiên Chúa trả lại quyền lợi cho người bị áp bức, và ban cho những kẻ đói được cơm ăn. Thiên Chúa cứu gỡ những người tù tội. – Ðáp.

2) Thiên Chúa mở mắt những kẻ đui mù, Thiên Chúa giải thoát những kẻ bị khòm lưng khuất phục, Thiên Chúa yêu quý các bậc hiền nhân, Thiên Chúa che chở những khách kiều cư. – Ðáp.

3) Thiên Chúa nâng đỡ những người mồ côi quả phụ, và làm rối loạn đường nẻo đứa ác nhân. Thiên Chúa sẽ làm vua tới muôn đời, Sion hỡi, Ðức Thiên Chúa của người sẽ làm vua tự đời này sang đời khác. – Ðáp.

Bài Ðọc II: Dt 9, 24-28

“Ðức Kitô chỉ tế lễ chính mình một lần để huỷ diệt nhiều tội lỗi”.

Trích thư gửi tín hữu Do-thái.

Ðức Giêsu không tiến vào cung thánh do tay người phàm làm ra chỉ là hình bóng cung thánh thật, nhưng Người vào chính thiên đàng, để từ đây xuất hiện trước tôn nhan Thiên Chúa vì chúng ta. Người không còn hiến dâng chính mình nhiều lần, như vị thượng tế vào cung thánh mỗi năm một lần với máu không phải của mình. Chẳng vậy, từ tạo thiên lập địa, Người đã phải chết nhiều lần; nhưng từ nay cho đến tận thế, Người chỉ xuất hiện một lần tế lễ chính mình để huỷ diệt tội lỗi. Như đã quy định, người ta chỉ chết một lần thế nào, sau đó là phán xét, thì Ðức Kitô cũng hiến tế một lần như vậy, để xoá tội lỗi của nhiều người. Người sẽ xuất hiện lần thứ hai, không phải để chuộc tội, nhưng để cứu độ những ai trông đợi Người.

Ðó là lời Chúa.

Alleluia: Mt 24, 42a và 44

Alleluia, alleluia! – Các con hãy tỉnh thức và sẵn sàng: vì lúc các con không ngờ, Con Người sẽ đến. – Alleluia.

Phúc Âm: Mc 12, 41-44 {hoặc 38-44}

“Bà goá nghèo này đã bỏ nhiều hơn hết”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, {Chúa Giêsu phán cùng dân chúng trong khi giảng dạy rằng: “Các ngươi hãy coi chừng bọn luật sĩ. Họ thích đi lại trong bộ áo thụng, ưa được bái chào ngoài công trường, chiếm những ghế nhất trong hội đường và trong đám tiệc. Họ giả bộ đọc những kinh dài để nuốt hết tài sản của các bà goá: Họ sẽ bị kết án nghiêm ngặt hơn”.}

Chúa Giêsu ngồi đối diện với hòm tiền, quan sát dân chúng bỏ tiền vào hòm, và có lắm người giàu bỏ nhiều tiền. Chợt có một bà goá nghèo đến bỏ hai đồng tiền là một phần tư xu. Người liền gọi các môn đệ và bảo: “Thầy nói thật với các con: Trong những người đã bỏ tiền vào hòm, bà goá nghèo này đã bỏ nhiều hơn hết. Vì tất cả những người kia bỏ của mình dư thừa, còn bà này đang túng thiếu, đã bỏ tất cả những gì mình có để nuôi sống mình”.

Ðó là lời Chúa.

 

Bài giảng chủ đề:

DÂNG CHO CHÚA TẤT CẢ NHỮNG GÌ MÌNH CÓ

Lm. Phêrô Nguyễn Đình Phụng, SVD

Phụng vụ lời Chúa hôm nay đưa ra cho chúng ta hai mẫu gương thiết thực về lòng quảng đại của hai bà góa dám cho đi tất cả, thậm chí cho đi những gì để sống chỉ trong một ngày.

Bài đọc I nói về một cử chỉ quảng đại đáng khâm phục của bà góa thành Xarépta. Khi nghe câu chuyện này, ta có thể cảm nhận rằng Thiên Chúa yêu cầu bà ta quá đáng chăng?

Chúa đã đòi hỏi nơi bà một sự quảng đại thật sự và một hành vi đức tin thật lớn. Dẫu bà chỉ là một người vô danh, nhưng bà đã nghe và tin lời tiên tri Êlia. Chính bà đã nhìn ra được con người và sứ mệnh của Êlia là tiên tri. Người đàn bà này được mời gọi tin vào lời của tiên tri, dù bà chỉ dùng một chút xíu của cải cỏn con còn lại để dâng cho nhà tiên tri, để rồi rơi vào cảnh khốn đốn vì không còn gì cho chính mình và cho con trai mình.

Như thế, bà góa này đã trở nên mẫu gương về niềm tin và quảng đại cho chúng ta. Thử hỏi ai trong chúng ta nếu ở trong tình trạng của bà có thể thực hiện điều tương tự không? Thường thì ta sẽ nghĩ đến sự sống còn của mình trước đã, rồi nếu may ra còn xót lại thứ gì thì mới nghĩ đến người khác. Trái lại, bà góa đã can đảm nghĩ đến nhà tiên tri trước sau đó mới đến phần mình và con trai. Sự quảng đại này đã được thưởng công xứng đáng, “Hũ bột không cạn và dầu không vơi, theo lời Thiên Chúa phán qua tiên tri Êlia” (1 V 17,16).

Bài Tin Mừng trình bày cho chúng ta sự quảng đại của một bà góa khác. Khi Đức Giêsu ở trong đền thờ, ngồi gần hòm tiền và quan sát dân chúng bỏ tiền vào hòm, Người thấy nhiều người giàu có bỏ nhiều tiền. Chợt một bà góa nghèo đến chỉ bỏ hai đồng tiền là một phần tư xu mà thôi. Có lẽ bà thấy xấu hổ khi dâng cúng quá ít như vậy và dân chúng cũng không để ý đến bà góa đáng thương này.

Trái lại, Đức Giêsu quan sát bà, gọi các môn đệ đến và bảo: “Thầy nói thật với các con: bà góa nghèo này đã bỏ tiền nhiều hơn hết” (Mc 12,43). Ngài không để cho các môn đệ hụt hẫng khi nghe điều đó vì bà chỉ bỏ hai đồng tiền kẽm thì làm sao so sánh với những người giàu có kia, và Người giải thích ngay: “Tất cả những người kia bỏ của mình dư thừa, còn bày này đang túng thiếu, đã bỏ tất cả nhừng gì mình có để nuôi sống mình” (Mc 12,44).

Những lời này của Đức Giêsu là một niềm an ủi lớn lao cho những ai đang sống trong tình trạng nghèo khó. Những người nghèo có thể nhận biết rằng Chúa không nhìn vào tiêu chuẩn số lượng mà ta dâng cúng, nhưng là nhìn vào tận sâu thẳm trong tâm hồn quảng đại của chúng ta. Tâm hồn của bà góa này thực quảng đại: bà đã cho tất cả những gì bà có để nuôi sống bản thân.

Cũng thế, bà góa này trở nên một mẫu gương tuyệt vời cho chúng ta noi theo. Bà có thể nghĩ rằng: Tôi không có khả năng để bố thí, tôi không thể bỏ thứ gì vào hòm cúng, vì tôi chỉ có đủ cho nhu cầu sống sót của tôi mà thôi. Bà đã không suy luận như thế, nhưng bà quảng đại dâng tất cả những gì bà có ngay cả sự nghèo nàn của mình nữa; bà đã không dựa vào sự nghèo khó của mình mà giữ lại cho mình thứ gì đó.

Ai trong chúng ta cũng đều hiểu rõ: “Đồng tiền đi liền khúc ruột”. Cho đi của dư thừa đã là khó rồi, cho đi tiền của không dư thừa lại còn khó hơn, còn cho đi chính khúc ruột mình thì thật khó vô cùng. Ấy thế mà bà góa nghèo này đã cho đi khúc ruột của mình, không những thế mà còn cho chính sự sống sót của mình để góp một chút gì đó mà mình có vào nhà Chúa. Với lòng quảng đại ấy, Đức Giêsu đã khen bà, khen không phải vì bà nghèo nhưng khen vì tấm lòng của bà đã dành cho Thiên Chúa, cho đi ngay cái để nuôi sống mình.

Vậy chúng ta có dám cho Chúa và cho nhau chính khúc ruột, chính bản thân của mình không? Đó là những điều kiện của người môn đệ Chúa. Chính Đức Giêsu đã cho ta một bài học quý giá. Ngài là một Thiên Chúa cao sang mà đã không quản ngại đến thân phận của mình, để mang lấy thân phận thấp hèn của một con người như chúng ta; Ngài lại còn hiến mạng sống cho phần rỗi chúng ta vì yêu thương. Vậy ta phải làm gì để đáp lại tình yêu thương đó? Và làm thế nào để không hổ danh là môn đệ của Đức Kitô?

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn biết quảng đại với Chúa và với anh chị em chúng con, biết chia sẻ cho nhau trong cuộc sống. Xin cho chúng con luôn biết rằng: “Cho thì có phúc hơn lãnh nhận” (Cv 20,35).

 

Bài trước“Sứ mệnh không thể?”, chủ đề của lễ hội tại Fribourg
Bài tiếp theoThường Niên – Tuần XXXII – Năm B

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây